QUINHON11
Cách đây mấy năm, khi đến thăm di tích mộ Hàn Mạc Tử ở Qui nhơn thì tui có thấy dây lá giang mọc nhiều lắm. Có một cụ bà đi xe đạp, vác bị đi hái, để về ăn hay bán lại tui không rõ? nhưng nghe nói cụ thường ra đây hái hầu như mỗi ngày.
cây lá giang sau vườn nhà QN11 |
Lúc ấy đứng phía sau đất nhà, trên cao nhìn xuống vùng thấp trũng bên dưới, trùng trùng cây cối dày đặc, tui tưởng tượng ở đó là một cánh rừng hoang, đầy bí hiểm. Từ Sài gòn ra tới đó hơn 60 cây số, dọc đường không đất hoang thì cũng toàn rừng cao su, đường sá phải mò mẫm, lạc lên, lộn xuống, quành tới, quẹo lui, khó khăn lắm, mất hơn 2 giờ đồng hồ mới tới được nơi.
Sau khi Ba tui mất, tui cố gắng về thăm mộ thường hơn. Dù đất phía trước đã phát triển nhiều nhưng dãy phía sau và bên hông nghĩa trang nhà cậu vẫn còn hoang vu. Một lần, khi lui cui dọn dẹp chung quanh mộ, tình cờ tui khám phá ra ui cha lá giang, nhiều ơi là nhiều. Nó mọc tràn lan, leo từ gốc đến những ngọn cây thấp, ngang dọc, đứng, nằm, ngồi, nghiêng ngửa, đâu cũng lá giang. Ham quá, tui với cô giúp việc dang nắng hái luôn cả bao, đem về. Nhưng rồi cũng cho bớt chứ ăn không hết.
Từ đó thỉnh thoảng về VN lên thăm mộ, lần nào cũng hái về ăn, khi thì nấu với cá lóc, khi thì gà, khi thì với tôm. Mà thấy ngon lắm, canh nóng, cơm nóng, thêm chút nước mắm nhỉ, ớt dằm cho cay, dậy mùi thơm ngát, chan vào chén cơm, vừa ăn vừa hít hà.
Mới đây về thăm lại, mọi thứ đã thay đổi, miếng đất phía sau đã bị san bằng, ủi phẳng. Một khu nghĩa trang nữa sắp hình thành?. Bây giờ người chết ở thành phố chắc đều dồn về đây nên các miếng đất qui hoạch làm nghĩa trang đã phát triển với tốc độ chóng mặt. Những người công nhân ủi đất làm việc ngày đêm, tiếng máy cày ầm ỉ. Có lẽ trong một lúc nghĩ mệt nào đó cạnh mộ ba tôi, họ đã ăn uống xả rác bừa bãi, và một cánh cổng sắt của mộ ông, đã bị họ lấy đi.
Nhìn cảnh hoang tàn, hiu quạnh mà thấy buồn quá. Chính những chuyện này đã ảnh hưởng không nhỏ đến suy nghĩ của tui. Lâu nay câu hỏi chôn hay thiêu thỉnh thoảng nhen nhúm trong đầu. Tui tin rằng mình đã có câu trả lời.
Hôm qua ra vườn, thấy cây lá giang dạo này tốt quá, tràn qua cả hàng rào bên cạnh. Sực nhớ còn một nữa con gà đi bộ, nên ra hái một rổ đầy đem vô nấu canh với gà, luộc thêm gói bún, dằm chén mắm ớt cay lên cũng được một bữa ngon. Nhìn tô canh lá giang.. bùi ngùi nhớ ông già.
Hôm nào rảnh tui kể chuyện ma của miếng đất sau nghĩa địa của ba tui nằm, do một chú thợ coi mồ mã, sống trong căn nhà tạm ở giữa miếng đất đó kể. Tui nhớ hôm đó giữa trưa, chú đang lái cái máy cày, đang dọn miếng đất bên hông, thấy chúng tôi thăm mộ nên chú nghỉ tay ghé vào tám chuyện, xin điếu thuốc hút. Sẳn tiện, tui cũng cho chú ít tiền cùng vài lời gởi gắm...
Ông xã tui hỏi: Chú làm ở đây chú có bao giờ thấy ma cỏ gì không? ... nghe chú kể mà tui cũng thấy ớn../.
Quinhon11
_______________________________
No comments:
Post a Comment