Bà ghen chứ, ghen lắm, bà hận ông. Bà có đến nỗi nào đâu mà ông cư xử tệ bạc với bà. Rồi một lần bà hỏi ông:
- "Tôi không thể chung chồng được, cho ông chọn một là tôi, hai là cô ta".
Ông chọn bà, ông quỳ xuống xin lỗi bà, rằng ông rất yêu bà chỉ là phút bốc đồng ông đã lạc lối. Giờ ông mong bà tha thứ.
Bà là người có học, thông minh lại rất nhân hậu. Bà nghĩ đến cu Đạt thấy tồi tội, thấy thương ông, thương cả tình địch của bà. Cũng là phụ nữ cả thôi, nhẹ dạ tin vào miệng lưỡi đàn ông. Cả hai đều là nạn nhân thói trăng hoa, thèm của lạ mà ra... Và bà chọn cách tha thứ.
Còn nàng, sau khi bị phát hiện mối tình sai trái, nàng tha cu Đạt bỏ làng lên Hà nội lập nghiệp. Nàng không chịu nổi ánh mắt dò xét khinh bỉ của dân làng và cũng muốn cu Đạt có tương lai sáng sủa hơn. Mấy cây vàng dành dụm được sau những năm mở quán bán hàng nàng mua được căn chung cư cũ 18 mét vuông là hết. Hai mẹ con nàng vui vẻ sống trong sự đùm bọc của hàng xóm láng giềng. Hàng ngày nàng dậy từ 2 giờ sáng đạp xe lên chợ Long Biên mua rau về gần nhà bán. Năm tháng trôi qua cu Đạt lớn đi học, ngoan, càng ngày càng đẹp trai giống bố. Nàng bằng lòng với cuộc sống hiện tại, vì không muốn phá vỡ hạnh phúc của ông nên nàng chọn cách ra đi, giấu kín tung tích, cu Đạt là tất cả với nàng.
Sau khi hứa với vợ chấm dứt quan hệ ngoài luồng, một mặt ông không dám liên lạc tò te gì với nàng, nhưng trong tâm vẫn muốn giúp đỡ nàng khoản tiền nuôi cu Đạt mà không biết phải làn sao...
Bà vợ phần vì vẫn còn yêu ông, phần vì không muốn tan nhà nát cửa nên đành tha thứ lỗi lầm cho ông. Bà gọi ba đứa con về rồi thông báo là các con có một đứa em trai cùng cha khác mẹ, phải thương yêu đùm bọc nó. Các con bà lúc đầu nghe thấy thế giãy nảy như đỉa phải vôi, chúng ngạc nhiên lắm, ơ kìa sao mẹ lại thế, lạ thế! Bà nhẹ nhàng kể cho các con về lần lạc lối của bố, rồi cô kia biết lỗi, bố và cô ấy không gặp nhau nữa, nhưng cu Đạt nó không có tội , mẹ muốn các con thay bố hỏi thăm em. Nếu nó khó khăn thì giúp đỡ.
Các con bà nghe bà, nể bà, thương bà, chúng về quê dò hỏi được địa chỉ rồi liên lạc được với nàng. Thỉnh thoảng ba đứa gửi tiền vào tài khoản cho nàng nuôi cu Đạt ăn học. Giờ cu Đạt ra trường đi làm rồi lấy vợ. Hôm đám cưới em Đạt ba anh chị là con của bố đến dự, bia rượu tưng bừng. Mặc nhiên ông không đến, ông sợ bà buồn.
Mà có điều... bà và nàng hết đời này cũng không biết mặt nhau, nhưng cả hai đều biết nghĩ cho nhau. Đúng là không sao hiểu được trái tim của phụ nữ.
Kim Oanh Đào sưu tầm đăng trên FB
_____________________________
Còn nàng, sau khi bị phát hiện mối tình sai trái, nàng tha cu Đạt bỏ làng lên Hà nội lập nghiệp. Nàng không chịu nổi ánh mắt dò xét khinh bỉ của dân làng và cũng muốn cu Đạt có tương lai sáng sủa hơn. Mấy cây vàng dành dụm được sau những năm mở quán bán hàng nàng mua được căn chung cư cũ 18 mét vuông là hết. Hai mẹ con nàng vui vẻ sống trong sự đùm bọc của hàng xóm láng giềng. Hàng ngày nàng dậy từ 2 giờ sáng đạp xe lên chợ Long Biên mua rau về gần nhà bán. Năm tháng trôi qua cu Đạt lớn đi học, ngoan, càng ngày càng đẹp trai giống bố. Nàng bằng lòng với cuộc sống hiện tại, vì không muốn phá vỡ hạnh phúc của ông nên nàng chọn cách ra đi, giấu kín tung tích, cu Đạt là tất cả với nàng.
Sau khi hứa với vợ chấm dứt quan hệ ngoài luồng, một mặt ông không dám liên lạc tò te gì với nàng, nhưng trong tâm vẫn muốn giúp đỡ nàng khoản tiền nuôi cu Đạt mà không biết phải làn sao...
Bà vợ phần vì vẫn còn yêu ông, phần vì không muốn tan nhà nát cửa nên đành tha thứ lỗi lầm cho ông. Bà gọi ba đứa con về rồi thông báo là các con có một đứa em trai cùng cha khác mẹ, phải thương yêu đùm bọc nó. Các con bà lúc đầu nghe thấy thế giãy nảy như đỉa phải vôi, chúng ngạc nhiên lắm, ơ kìa sao mẹ lại thế, lạ thế! Bà nhẹ nhàng kể cho các con về lần lạc lối của bố, rồi cô kia biết lỗi, bố và cô ấy không gặp nhau nữa, nhưng cu Đạt nó không có tội , mẹ muốn các con thay bố hỏi thăm em. Nếu nó khó khăn thì giúp đỡ.
Các con bà nghe bà, nể bà, thương bà, chúng về quê dò hỏi được địa chỉ rồi liên lạc được với nàng. Thỉnh thoảng ba đứa gửi tiền vào tài khoản cho nàng nuôi cu Đạt ăn học. Giờ cu Đạt ra trường đi làm rồi lấy vợ. Hôm đám cưới em Đạt ba anh chị là con của bố đến dự, bia rượu tưng bừng. Mặc nhiên ông không đến, ông sợ bà buồn.
Mà có điều... bà và nàng hết đời này cũng không biết mặt nhau, nhưng cả hai đều biết nghĩ cho nhau. Đúng là không sao hiểu được trái tim của phụ nữ.
Kim Oanh Đào sưu tầm đăng trên FB
_____________________________
No comments:
Post a Comment