CHUYÊN MỤC
- Xã hội đời sống (2899)
- Truyện ngắn - Tùy bút - thơ (1289)
- Trong bếp ngoài vườn * (593)
- Y học - Sức khỏe (364)
- Thế giới huyền bí (130)
Saturday, October 31, 2020
Friday, October 30, 2020
Rau mầm - Siêu thực phẩm
Vì sao rau mầm được coi là siêu thực phẩm cực hot trong thời gian gần đây?
Thursday, October 29, 2020
Cậu bé Ấn Độ tiên tri về đại dịch toàn cầu:
Wednesday, October 28, 2020
Thư Gửi Người Lính Chết ở Trận Chiến Cuối Cùng
Thư viết gửi cho anh
Tuyết Vân
Hình: Triết Trần/Nguoi Viet Online |
Đã gần 50 năm rồi, thịt xương thành cát bụi
Hồn trên cao, anh có đọc được không?
Từ những ngày cuối Tháng Tư ở trận chiến cuối cùng
Tuesday, October 27, 2020
Tui học làm bánh
Từ một người không hề biết làm bánh. Nguyên nhân có lẽ không khó hiểu. Cuộc sống tất bật hối hả, lâu ngày làm mình đánh mất sự kiên nhẫn. Mà làm bánh cần nhất là sự kiên nhẫn, tỉ mỉ. Giờ về hưu, lại gặp dịch Covid nằm miết ở nhà.. nên 'rảnh rỗi sanh nông nổi', mình bày đồ hàng ra tập làm bánh ngọt, bánh mì.. Nói chung cái bánh gì mà hai thằng cháu nội thích là mình học làm.
Thứ duy nhất thuộc về con người là gì?
Có một người nọ sau khi chết đi mới nhận ra cuộc sống ngắn ngủi nhường nào. Thời khắc ấy, anh nhìn thấy Phật Tổ xách theo một chiếc hòm tiến về phía mình. Ngài nói: “Được rồi, chúng ta phải đi thôi”.
Người đàn ông đáp lời: “Nhanh vậy ạ, con còn rất nhiều chuyện dang dở còn chưa hoàn thành”.
Phật Tổ: “Rất tiếc, nhưng thời gian của con đã hết rồi”.
Người đàn ông hỏi Phật Tổ: “Bên trong chiếc hòm của ngài là có gì vậy ạ”? Phật Tổ đáp: “Là di vật của con”.
Người đàn ông tỏ vẻ nghi hoặc hỏi: “Di vật của con? Ý ngài là đồ đạc, quần áo và tiền bạc của con sao ạ?”
Phật Tổ bảo: “Những thứ đó vốn đâu có thuộc về con, chúng thuộc về địa cầu”.
Người đàn ông hỏi tiếp: “Chẳng lẽ là kí ức của con sao?”
Phật Tổ đáp: “Không phải, chúng thuộc về thời gian”.
Người đàn ông lại suy đoán: “Có phải là tài năng của con không?”
Phật Tổ trả lời: “Không, chúng thuộc về hoàn cảnh”.
Người đàn ông lại hỏi: “Lẽ nào là bạn bè và người thân của con?”
Phật Tổ nói: “Không con à, họ thuộc về đoạn hành trình con đã đi qua”.
Người này hỏi tiếp: “Là vợ và các con của con chăng?”
Phật Tổ đáp: “Không, họ thuộc về trái tim con”.
Người đàn ông nói tiếp: “Vậy chắc chắn đó là thân xác của con rồi”.
Phật Tổ trả lời: “Không phải, thân thể con thuộc về cát bụi”.
Cuối cùng, người đàn ông khẳng định nói: “Chắc chắn đó là linh hồn của con!”
Phật Tổ cười hiền từ nói: “Con à, con đều đoán sai rồi, linh hồn của con thuộc về ta”.
Người đàn ông nghe vậy, mắt ngấn lệ nhận lấy chiếc hòm từ tay Phật Tổ, đồng thời mở ra, phát hiện bên trong ấy vậy mà hoàn toàn trống rỗng.
Anh bật khóc, thống khổ hỏi Phật Tổ: “Lẽ nào từ trước đến nay con không có bất cứ thứ gì thuộc về mình hay sao?”
Phật Tổ đáp: “Đúng vậy, trên đời này bây giờ chẳng có thứ gì thực sự thuộc về con cả”.
Người đàn ông đã chết hỏi tiếp: “Vậy thì rốt cuộc thứ gì mới là của con ạ?” Phật Tổ đáp lời: “Mỗi một thời khắc khi con còn sống mới là của con”.
Thật vậy, sinh mạng cũng chỉ là một khoảnh khắc. Chúng ta phải biết trân trọng, yêu thương và tận hưởng cuộc sống! Còn sống chính là thắng lợi, kiếm tiền chỉ là một cuộc chơi, khỏe mạnh mới là mục đích sống, hạnh phúc mới thực sự là chân lý.
Sống là phải biết quý trọng những người bên cạnh mình, đừng tranh chấp, đừng ganh đua, hãy nói nhiều lời hay và thấu hiểu lẫn nhau! Bởi quỹ thời gian của mỗi người càng ngày càng ngắn lại, đến cuối cùng vẫn phải xa cách nhau.
Sinh mạng của chúng ta ngắn ngủi tựa bóng câu qua khe cửa, nên đừng lãng phí thời gian quý báu, đừng thở dài vô cớ, cũng đừng tính toán chi ly, sống một cuộc đời vô nghĩa.
Vậy nhưng trong cuộc sống này, thử hỏi có bao nhiêu người đang ra bị cuốn vào vòng quay tiền tài, danh vọng?
Có bao nhiêu người vì chút lợi ích của bản thân mà làm tổn hại người khác và làm tổn thương chính mình mà không nhận ra? Có bao nhiêu người sẵn sàng bán sức, đánh đổi sức khỏe để lấy những vật ngoài thân…?
Đó là sai lầm lớn nhất cuộc đời, bởi đến lúc chết, chẳng có bất cứ thứ gì trên thế giới này còn thuộc về chúng ta.
Vậy thì tại sao không tận hưởng một cách triệt để nhất mỗi tích tắc được sống trên đời? Tại sao không làm cho quãng thời gian ngắn ngủi ấy trở nên ý nghĩa, trọn vẹn nhất?
Từ lúc này, mỗi chúng ta hãy chọn cho mình một cách tận hưởng thời gian hiệu quả nhất, đơn giản thôi, đừng quá nặng nề với những yêu cầu xa vời, chúng chỉ khiến cuộc sống của chúng ta thêm mỏi mệt.
Hãy sống thật tốt, sống đơn giản để tận hưởng trọn vẹn từng ngày tháng còn lại sau này.
Bởi lẽ trăm năm sau, bạn ngủ giấc ngủ của bạn, tôi ngủ giấc ngủ của tôi. Có những lời nói dù có đẹp đẽ bao nhiêu đi nữa cũng chẳng thể nói cho nhau nghe, bởi chúng ta đã ngủ rất sâu và thật lâu, thật lâu…
Hãy trân trọng những người còn ở bên cạnh mình, bởi thời gian của mỗi người sẽ ngày một ngắn lại. Kết cục cuối cùng đều sẽ là chia ly. Đừng tranh chấp, đừng ganh đua, thay vào đó, hãy nói nhiều lời hay ý đẹp và thấu hiểu nhau hơn.
Hãy trân trọng những người đối xử tốt với bạn, bởi đánh mất rồi sẽ chẳng thể tìm được họ về. Người đã đi rồi, sẽ chẳng còn liên lạc được nữa!
Sinh mạng mỗi người chỉ có một, hoặc dài hoặc ngắn. Cuộc sống mỗi người đều đang tiếp diễn, hoặc vui hoặc buồn. Cuộc đời ai cũng phải trải qua những lúc thăng trầm.
Trên đời này chẳng có ai là hoàn hảo, cũng chẳng có điều gì là hoàn mỹ. Với kẻ tiểu nhân, bạn không cần chấp họ, bởi chấp nhặt với họ sẽ chỉ rước phiền vào người.
Với những chuyện phiền não, bạn cũng không cần bận tâm, bởi bận tâm quá nhiều sẽ chỉ khiến bạn thêm mệt mỏi.
Thế giới rất rộng lớn, lòng người thì khó dò, tránh sao khỏi gặp phải vài kẻ tiểu nhân? Cõi trần sâu thẳm, người đời phù phiếm, sao tránh được những rắc rối phiền hà? Nghĩ đơn giản một chút cho cuộc sống nhẹ nhàng.
Ai cũng đều sợ mất đi, nhất là sau khi dốc lòng quý trọng nâng niu nhưng đến cùng vẫn không thể níu giữ điều gì.
Với tình cảm thì vẫn nên để thuận theo tự nhiên thì hơn, bất lực cũng được, vô tư thờ ơ cũng được, chỉ có thời gian mới có thể nói lời chân thực, xem ai thật lòng, ai giả dối và ai mới là người xót xa đưa tay lau nước mắt cho bạn.
Cả đời này, sẽ có người ngưỡng mộ bạn, có người ghét bỏ bạn, có người đố kỵ với bạn, cũng có người coi thường bạn. Nhưng đừng bận tâm vì họ đều là người ngoài.
Cuộc sống là vậy đấy, những điều bạn làm không thể làm hài tất cả mọi người được. Vậy nên đừng cố làm hài lòng người khác mà đánh mất bản thân mình bạn nhé!
Có một sự thật là cùng một đôi mắt nhưng mỗi người sẽ có những góc nhìn khác nhau. Cùng một đôi tai nhưng mỗi người cũng sẽ có nhiều cách nghe khác nhau.
Cùng một cái miệng nhưng sẽ có những lời nói không giống nhau. Cùng một trái tim nhưng suy nghĩ thì chẳng hề trùng lặp. Cùng một đồng tiền nhưng mỗi người có một cách chi tiêu. Cũng cùng là con người nhưng cách sống mỗi người lại mỗi khác.
Dù có ưu tú đến mấy thì bạn cũng phải gặp được người nhận ra được giá trị của bạn.
Bạn có muốn cho đi cũng nên cho người biết cảm ơn. Bạn chân thành bao nhiêu thì cũng phải chân thành với người có tâm rộng mở. Và bạn khiêm nhường đến mấy cũng phải khiêm nhường với người biết trân trọng nó.
Những điều bạn biết không cần phải nói ra hết và những điều bạn trông thấy cũng đừng vội tin hoàn toàn. Thế giới này không phải dùng mắt là có thể nhìn thấu mà còn phải dùng cả trái tim để cảm nhận.
Cuộc đời này một nửa nằm trong tay mình, nửa còn lại thuận theo tự nhiên. Dùng tâm ngẫm lại, cuộc đời chúng ta đã qua quá nửa chặng đường, còn bao nhiêu ngày tháng để chúng ta hoài phí, để chúng ta tiêu khiển, để chúng ta hủy hoại, để chúng ta than phiền đây?
Hãy sống thật tốt, bình thản giản đơn sống vui vẻ những ngày còn lại của cuộc đời bạn nhé.
Theo Khoa học
____________________________________
Sunday, October 25, 2020
Bánh in đậu xanh ướt - Mung bean cake
Friday, October 23, 2020
Người đàn ông số vất vả
Nguyễn Thị Thanh Dương
Năm tôi lên
9 anh Cu 12 tuổi, anh đang học lớp 6. Tôi cùng lớp cùng
tuổi với con Hảo em út anh nhưng tôi chơi với cả ba anh em nhà anh vì chúng tôi
ở cùng xóm, hai nhà chỉ cách nhau vài căn… Từ trong gia đình đến hàng xóm toàn
gọi anh là Cu, chẳng cần biết tên thật anh là gì. Những bà hàng xóm thường réo
tên anh thoải mái :
– Cu, mẹ mày
có nhà không ?
– Thằng Cu,
ra mà xem con em gái mày đang bị ngã ngoài ngõ kìa.
Hảo đã giải
nghĩa cho tôi Cu là tên loài chim Cu chứ không phải nghĩa “kia”, nhưng tôi vẫn
lanh chanh hỏi lại anh cho chắc :
– Anh Cu ơi, tên anh nghĩa là loài chim Cu hay là…
Thursday, October 22, 2020
Cách loại bỏ cặn vôi trên kính phòng tắm
Nước xử dụng trong nhà chúng thường chứa nhiều khoáng chất, Những khoáng chất này có thể sẽ tích tụ cặn vôi trên cửa phòng kính phòng tắm.
Limescale hay cặn vôi là một chất tích tụ có màu trắng nhạt, là kết tinh của các tạp chất và hàm lượng khoáng chất cao trong nước.
Vôi trên cửa vòi hoa sen rất khó coi và làm cho toàn bộ vòi hoa sen trông không sạch sẽ. May mắn thay, không phải là một quá trình khó khăn hoặc tốn nhiều thời gian để loại bỏ sự tích tụ cặn vôi trên cửa phòng tắm kính của bạn.
Wednesday, October 21, 2020
Các giai đoạn của bịnh Alzheimer’s
Bệnh Alzheimer’s trở nên trầm trọng hơn theo thời gian. Các chuyên gia sử dụng thuật ngữ "giai đoạn" để mô tả mức độ biến chuyển về năng lực của người bệnh so với chức năng thông thường khi bệnh Alzheimer’s tiến triển.
Điều quan trọng cần lưu ý là các giai đoạn được đưa ra chỉ là những định hướng tổng quát và các triệu chứng có thể khác biệt rất nhiều. Không phải mọi người đều có triệu chứng giống nhau hoặc tiến triển bệnh ở tốc độ như nhau.Tuesday, October 20, 2020
Cơm cháy chà bông mỡ hành làm bằng bánh hỏi khô
Monday, October 19, 2020
Sunday, October 18, 2020
Miền Nam vẫn chình ình đó, không mất đi đâu...
Tòng Thanh Phạm
Nó chỉ mất một thứ : Văn Hoá.
Nghe ông anh Thành Lộc kể câu chuyện ở quán bún bò của một gia đình gốc Huế trên đường Cao Bá Nhạ có chú trai con bà chủ mỗi lần tính tiền đều lễ độ bặt thiệp làm anh luôn dừng đũa để nghe, chợt nhớ tới câu chuyện nho nhỏ này.
Saturday, October 17, 2020
BÔNG HỒNG MÙA XUÂN
BÔNG HỒNG MÙA XUÂN
Lý Thụy Ý
"Bán cho tôi một bông hồng đi, cô
bé!
Đoá nào tươi còn búp nụ mịn màng".
Tôi ngước lên: "Xin ông chờ tôi
lựa,
Một bông hồng vừa ý nghĩa, vừa sang!".
Friday, October 16, 2020
Món Mì Lạnh làm Từ Bột Đậu Xanh
Mung Bean Jelly
Quinhon11
Thursday, October 15, 2020
Chuông Gọi Hồn Ai
Vang từng hồi ngân vang
Hai trăm ngàn người đã
Xui tay biệt cõi trần
Wednesday, October 14, 2020
Kẻ nội thù - Tất cả u bướu là ung thư ??
Mỗi cục khối là một u tân sinh. Ðây là sự lớn lên bất thường mới có của các mô bào mà không có vai trò sinh học nào cho cơ thể.
Mỗi cục khối là một u tân sinh. Ðây là sự lớn lên bất thường mới có của các mô bào mà không có vai trò sinh học nào cho cơ thể.
Sunday, October 11, 2020
Những điều nên biết để bảo vệ sức khỏe ..
COVID-19 và bệnh cúm
Các biện pháp giãn cách thể chất đã áp dụng cho COVID-19 cũng có thể giúp bệnh cúm không lây truyền.
Tuy nhiên, vaccine cúm – đã được khuyến cáo ai cũng nên chích, vì viêm phổi do cúm luôn là nguyên nhân chính gây ra tử vong – lại đặc biệt quan trọng trong năm nay.
Saturday, October 10, 2020
Lạnh về rẻo cao
Nguyễn Thị Thanh Dương
Bố con anh Tủa đã thu hoạch ngô từ cuối tháng Bảy, những bắp ngô đã già đã khô trên cây ngô héo cuối mùa. Nhà anh chỉ có mấy vạt ngô trồng quanh chân núi nên không vất vả nhiều như những nhà khác.Hôm nay hai chị em Súa và Mỷ sẽ đi hái lá cây về cho bò ăn như mọi ngày.
Friday, October 9, 2020
Phòng bệnh cơ xương khớp mùa lạnh
Tránh tâm lý lo lắng, giữ ấm, vận động hợp lý, dinh dưỡng khoa học và dùng thuốc theo chỉ định bác sĩ.
Bác sĩ Võ Khắc Khôi Nguyên, khoa Chấn thương Chỉnh hình, cho biết thời tiết trở lạnh là nhiều người bị đau nhức xương khớp, nhất là người cao tuổi. Nhiệt độ hạ thấp, cơ thể thường có xu hướng cố dự trữ năng lượng khiến việc lưu thông máu kém hơn bình thường.
Thursday, October 8, 2020
Rong biển
BS: Nguyễn Ý Đức
Theo các nhà sinh vật học, có đến hơn hai ngàn loài rong biển, từ những mảng rêu trong ao nước tới các loại tảo bẹ (kelp) ngoài biển cả.
Wednesday, October 7, 2020
CHUYỆN BÀ GIÀ LÊN "PHÂY"
Sưu tầm
Nghe mấy đứa cháu xui bà
Lên Phây những chuyện gần xa biết liền
Nên nhờ nó lập ních-nêm
Để đọc tin tức mọi miền gần xa…
Nụ Cười An Nhiên Của Một Người Phụ Nữ...
Tuesday, October 6, 2020
Khoai Lang Ngào Mật Ong
Dạo này buổi sáng bên mình lạnh quá! Mở cửa cho anh xã đi làm mà gió lùa qua cửa muốn rét run. Mới chớm thu thôi mà đã thế...bởi vậy sáng nào cũng muốn trong nhà có mùi bánh trái hay mùi gì đấy thơm thơm nóng nóng cho thấy dễ chịu hơn với tiết trời như thế này!
Ngày xưa cứ trời thu lạnh là mẹ hay làm khoai ngào cho mình ăn, ăn hoài mà mãi chẳng ngán, đã thế lại yêu luôn cái vị khoai bùi được tẩm mật ngọt lịm. Năm nay thu về không có gió hiu hiu mà mang theo gió lạnh buốt, lại nhớ món khoai của mẹ, lại vào bếp, lại cảm xúc nhiều. Một chút chia sẻ về món ăn này mình viết cho chuyên trang Sài Gòn Ẩm Thực - Báo Thanh Niên, bài viết đăng TẠI ĐÂY, mọi người đọc cho vui!
Monday, October 5, 2020
“Bước chậm lại giữa thế gian vội vã”
Sunday, October 4, 2020
Israel - vùng đất của sự thành công và kiêu hãnh
Cứ đeo mạn cho an toàn !
Ngô Nhân Dụng
Tôi phải tập sống với Cô Vi. Từ nay cho đến ít nhất mùa Hè sang năm. Chưa biết bao giờ nước Mỹ có thuốc chủng ngừa vi khuẩn SARS-CoV-2. Bác sĩ Robert Redfield, giám đốc CDC, Cơ quan Phòng chống Bệnh Dịch, đã nói với các đại biểu quốc hội Mỹ rằng đến cuối năm nay sẽ có vaccine. Lúc đó thì chắc tôi, vì tuổi già, có thể được ưu tiên chích ngừa. Nhưng tôi sẽ nhường thứ vaccine quý hóa này cho người khác cần hơn mình; vì hiện nay tôi chưa mắc những bệnh như áp huyết hay tiểu đường.
Saturday, October 3, 2020
Vì sao người Israel không thu hoạch hoa màu ven đường?
KOSHER- LỐI ĂN UỐNG THÚ VỊ CỦA NGƯỜI DO THÁI
Có lẽ trên thế giới không có dân tộc nào có kiểu ăn “kiêng, khem” phức tạp và rườm rà như người Do Thái chính thống. Các nhà hàng phục vụ đồ ăn Kosher thường đắt hơn từ 20-30% so với nhà hàng thông thường, vậy mà lúc nào cũng đông khách ăn.
Friday, October 2, 2020
Quyền năng của đồng tiền..
TIỀN: THỨ LÀM TỔN THƯƠNG NHẤT, CŨNG LÀ THỨ HÀN GẮN TÌNH CẢM TỐT NHẤT!
Thursday, October 1, 2020
Chiếc lồng đèn ông sao trong ký ức
Lê Hoàng
Đưa cho tôi chiếc lồng đèn ông sao được trang trí bằng giấy kiếng màu đỏ sẫm, cha tôi bảo : “Xong rồi nè, đi đi con !”. Vì vội quá, chưa kịp chào cha, tôi đã vội vã cầm chiếc lồng đèn hòa cùng chúng bạn đến trường để kịp vui Hội Trăng Rằm.
Năm tôi lên 6 tuổi, mẹ tôi đi làm ăn xa, thỉnh thoảng mới về lại quê thăm cha con tôi. Trong suốt thời gian đó, tôi sống trong tình yêu thương và lo lắng cha tôi. Thời đó ở quê, đám con nít chúng tôi không được người lớn tổ chức chơi Trung Thu nên gần như chẳng biết đến cái gọi là đêm Hội Trăng Rằm.