Trải nghiệm một chuyến đi thú vị
Quinhon11
Mấy tuần nay Houston nắng nóng kinh khủng. Ngày nào cũng 97-98 độ. Vậy mà chưa đâu nhé, vì độ ẩm cao nên mình sẽ có cảm tưởng tới 107- 108 độ. Thật là nóng ít thấy. Đang than trời than đất vì nắng nóng, nên đâu có ai nghĩ tới một trận lụt lội long trời lở đất xảy ra bên sát vách nhà đâu?
Sáng thứ Sáu text cho T ở Baton Rouge nói mình sẽ đi Slidell (Louisiana) lấy hàng. T đã warning liền: "Hôm nay ở bên đây mưa nhiều lắm, trường học đóng cửa, tụi em cũng đóng cửa văn phòng luôn. Anh chị đi qua đây tuần này coi chừng bị kẹt xe vì đóng đường due to flash flood."
Chị Mỹ cũng cảnh báo "ngày mai sẽ mưa nhiều hơn hôm nay.."
Vậy mà ông chồng xem tin tức, đường xá ... vẫn thấy không đến nổi.. nên sáng sớm thứ bảy hai vợ chồng lên con ngựa sắt, tung vó về Slidell (LA).
Đang tung tăng phi nước kiệu ngắm cảnh trên đường, thì khoảng 10 giờ sáng, sau khi vừa qua khỏi Baton Rouge, chỉ còn mấy mươi miles nữa là tới nơi. Bỗng dưng phía trước xe từ từ chậm lại và rồi đứng hẳn. Mình nghĩ thầm chắc có tai nạn phía trước? có lẽ không lâu nữa đường sẽ thông? Xe trước đứng lại, xe sau dồn tới, thế là chẳng mấy chốc cả con đường xa lộ 12, xe và xe .. sắp đuôi nhau chặt như nêm.
Chuyện gì vậy cà? chờ lâu quá ai cũng nóng ruột xuống xe nháo nhào hỏi, và rồi cuối cùng tới 2 giờ chiều thấy nhiều đoàn xe vệ binh quốc gia rầm rập chạy qua, trực thăng Black Hauth Helicopter bay ầm ì trên đầu, thì đoán chắc là có chuyện lớn rồi.
Lúc này muốn check internet coi new thì lại nhằm khu vực không có signal nên ai cũng lo lắng đoán già đoán non. Cuối cùng một xe cảnh sát xuất hiện, mấy anh chị nhào lại hỏi thăm. Thì ra lụt lớn, nước dâng cao nên các ngã đường trước mặt, sau lưng, các cây cầu bắt ngang.. đều bị phong toả, cả ngàn chiếc xe kẹt cứng ở giữa trong đó có tụi mình.
Lúc này muốn check internet coi new thì lại nhằm khu vực không có signal nên ai cũng lo lắng đoán già đoán non. Cuối cùng một xe cảnh sát xuất hiện, mấy anh chị nhào lại hỏi thăm. Thì ra lụt lớn, nước dâng cao nên các ngã đường trước mặt, sau lưng, các cây cầu bắt ngang.. đều bị phong toả, cả ngàn chiếc xe kẹt cứng ở giữa trong đó có tụi mình.
Kiểu này chắc nằm đường tối nay? mọi người bàn tán.. Vậy là chẳng ai bảo ai, túa ra các ngả kiếm coi có hàng quán gì gần đó để mua đồ ăn thức uống. Số con nít khá đông, rộn ràng ồn ào cả một khu vực. Vợ chồng mình cũng theo người ta xắn quần, băng qua cánh đồng cỏ, lầy lội trơn trợt, leo lên cây cầu phía trước dẫn vào các cây xăng, tiệm tạp hoá gần đó kiếm coi có gì mua ăn đở. Hàng xếp dài lắm. Tới phiên tụi mình thì chẳng còn gì, chỉ mua được gói đậu phụng và hai chai nước rinh về. Người đông đến nổi, chỉ sau vài giờ thì mấy cái tiệm này bán hết sạch hàng, cửa tiệm trống trơn không còn gì để bán nên họ tuyên bố đóng cửa.
Thời gian trôi qua chậm chạp. Khi hoàng hôn buông xuống, bóng tối phủ đầy thì chúng tôi đành chấp nhận rằng, mình chắc chắn sẽ ngủ đường đêm nay. Suốt một đêm nằm trên xe, tuy có phần mệt mỏi, nhưng không lo lắng vì tình hình những người bị kẹt ở đây khá tốt. Mọi người thông cảm tương trợ lẫn nhau. Quân đội đang lo sửa chữa đường xá và bảo vệ an ninh. Một vài trường hợp khẩn cấp, như bệnh hoạn đau ốm cần giúp đở, sẽ có trực thăng cho người xuống đưa ra khỏi vùng bị kẹt.
Nằm giữa đường trong bóng đêm, rừng thông hai bên đường đom đóm bay lập lòe, mình có cảm giác phần nào giống như những trận chạy giặc ở vùng chiến sự Việt nam cộng hoà mấy mươi năm trước. Lâu lắm rồi, ở đây xứ Mỹ yên bình quá nên mình không thấy cảnh trực thăng lên xuống. Cái cánh quạt ầm ỷ, quay mạnh tung gió dạt cả một khoảng bờ cỏ để thả người, bốc người lên xuống, gợi mình nhớ tới nhiều điều..
Sáng sớm hôm sau, đang mơ màng bỗng nghe xã xệ la lên: " thôi.. hết bình". Thì ra tối hôm qua, bật công tắc xe để charge mấy cái cell phone, rồi ngủ quên .. thế là bình điện hết tiêu, không nỗ máy xe được. Lại có một màn đi loanh quanh tìm ai có dây câu bình, nhờ người câu dùm bình điện.. Lại có người trong xe có con nít, họ phải để máy xe, máy lạnh chạy cả đêm, nên sáng hôm sau xe cạn xăng. Nhiều người đàn ông dễ thương trong đó có xã xệ mình, cùng nhau mượn thùng đi bộ khá xa để kiếm mua xăng giúp.
Nhiều chuyện phát sinh lắm, nhưng nhờ mọi người nhiệt tình tương trợ nhau nên rồi cũng xong. Đặt biệt nhiều thanh niên, là dân quanh vùng lân cận, họ dùng xe mô tô cơ động 4 bánh chạy vòng vòng xem có ai cần giúp đở. Sau đó trực thăng quân đội đưa nước và thức ăn khô đến, vì không đủ nên mọi người đều ưu tiên cho trẻ em .. không dành giật. Đặt biệt không ai xả rác ra đường, vẫn rất trật tự ngăn nắp. Trong những hoàn cảnh như thế này mới thấy ý thức của mọi người rất cao.
Nhắm không xong, Xã xệ liên lạc hãng xin nghỉ làm ngày thứ hai, rồi chấp nhận chờ ..và .. chờ chứ không có cách nào khác hơn nữa.
Tới 4 giờ chiều Chủ nhật, có tin khúc đường phía trước nước đã rút, Các kỷ sư đang kiểm tra các cây cầu trước khi cho đoàn xe di chuyển. Mọi người mừng hú, chạy vội vào xe nỗ máy chờ.
Hơn một giờ sau mới di chuyển được. Tụi mình đến được Slidell lúc 6 giờ chiều chủ nhật, người ngợm tả tơi sau hai ngày, một đêm lang thang vượt đồi, ngủ bụi..
Tới Slidell lấy hàng lên xe rồi mới lại lo lắng không biết làm sao về lại Houston, vì các xa lộ chính: đường 10, 12 khúc Baton Rouge, Lafayette nước đang phủ kín, không cách nào qua được. Coi New thì họ không biết khi nào đường mới thông, dự đoán có thể vài ngày nữa..!
Ôi trời! công việc, nhà cửa, con chó một mình ở nhà...làm sao mà kẹt ở đây ngần ấy ngày? Ở nhà chị chồng ngủ một đêm, sáng sớm thứ hai mở bàn đồ tìm phương cách.. Cuối cùng xã xệ quyết định đi bọc lên Dallas, tuy đoạn đường dài gần gấp đôi nhưng không còn chọn lựa, vẫn tốt hơn kẹt lại đây mấy ngày.
Thế rồi hai vợ chồng lại giong ruổi cùng con ngựa sắt... đi mà cứ thấp thỏm.. Có những con đường tắt mình chưa bao giờ đi qua, vừa đi vừa hỏi thăm, lo không biết đường đi mình tính đúng hay không? không biết có bị đắp mô thêm ở đâu?. Cho tới khi vô được tới đường 59, dẫn về Houston phải nói tụi mình mừng hết lớn. Dù mưa tầm tả, tối trời nhưng lòng hưng phấn vì biết chắn chắn sẽ về được đến nhà đêm nay. Tụi mình liền gọi phone báo tin cho người thân , cho các con yên tâm.
May quá, sau hơn 10 tiếng lái xe. Khởi hành 8 giờ sáng, cuối cùng cũng về được đến nhà lúc 7 giờ chiều cùng ngày..
Ôi chao! bước chân được vào tới sân nhà, cứ như đi trên mây, thấy sung sướng gì đâu. Home sweet home là đây.
bộ dạng thãm thương của..
Trực thăng lên xuống
Cánh quạt lật tung một vùng cỏ
Hoàng hôn xuống.. dần
đi bộ tìm mua đồ ăn
Xã xệ giúp các phụ nữ mua xăng
Nước ngập nhiều căn nhà
..hỏi thăm đường..
Dù sao cũng là một trải nghiệm thú vị. Thanks God
Quinhon11
Quinhon11
_____________________________________________
QN men.
ReplyDeleteDung la 1 trai nghiem thu vi , doc ma cu hoi hop so khong biet QN co ve toi nha khong , cu so QN khong ve duoc thi toi nghiep con cho nhat, nhung ket cuoc cung ve toi nha chuc mung trai nghiem thu vi.
Loan.
Cám ơn chị
DeleteTôi cũng lo cho bạn sẽ ra sao. rồi còn cái web site này nữa?
ReplyDeletenói cho vui ,chúc mừng câu chuyện "tiền hung hậu kết"
Hôi tôi còn trẻ, mới qua Mỹ đã làm một chuyến xuyên (nhiêu)bang mà chẳng chuẩn bị gì, bất ngờ đã phải ngủ đêm dọc đường. Từ đó tôi luôn chuẩn bị cho disaster: mền ấm,nuớc,thức ăn khô,emergency kit trên xe..
Còn tại nhà thì đủ để sống một tháng nếu 'dollar colapse" or "Tsunami" Ai có bất ngờ đọc đoạn này,xin đừng cuời lão già lẩm cẩm..
Chào Anh. Rất cám ơn quan tâm.
DeleteĐúng vậy, từ nay đi đâu hơi ..bị xa, chắc cũng phải chuẩn bị chăn mền và vài bộ đồ dự phòng,
"Tôi cũng lo cho bạn sẽ ra sao. rồi còn cái web site này nữa?"
Cái web site này rồi cũng có lúc phải bàn giao lại cho người thiện tâm thôi anh à. Mọi thứ đều phù du, chỉ mong rong chơi được ngày nào thì hay ngày đó, tính từng ngày còn chưa xong.. dám chi tính chuyện lâu dài.
Rất cám ơn độc giả hiểu những bài viết trên đây chỉ là suy nghĩ cá nhân của tác giả, không thể toại ý vừa lòng tất cả mọi người.
Nếu sống ở xứ sở tự do này một thời gian vừa đủ sẽ hiểu việc tôn trọng sự khác biệt là điều cần thiết. Và là phép lịch sự tối thiểu
Thời gian quí lắm, còn biết bao nhiêu chuyện hữu ích hơn để làm? thay vì cứ vạch lá tìm sâu chuyện không đâu một cách cực đoan thì sẽ có ngày mình nản lòng và .. dẹp. (Cũng may việc này khá hiếm).
Quí mến./QN
QN thân mến,
DeleteMấy ngày Louisiana mưa lụt đó, LH có theo dõi. Kinh quá! Tất cả đều chìm ngập trong biển nước. Thiệt hại về nhân mạng và tài sản quá cao.
Đến khi đọc bài này mới biết QN và ông xã thoát nạn và về đến nhà bình an sau mấy ngày chịu đựng với thiên tai. Chúc mừng hai bạn.
Lại đọc trên website nguoi-viet.com thấy có bài "Louisiana: Thanh niên gốc Việt cứu người trong cơn lũ dữ", LH khâm phục và tự hào về người thanh niên gốc Việt này lắm. Đó là một trong những việc / một trong những hành động can đảm mà anh ấy đã làm, thật đáng ca ngợi; bỏ xa thật xa cái tính "vạch lá tìm sâu chuyện không đâu"...
QN men.
ReplyDeleteSang nay thuc day bat may len vao nha QN doc duoc comment ve bai cua tac gia Tuyet Van,minh chi biet tho dai va nghi co le QN buon , moi nguoi co 1 cach suy nghi co the minh thay do nhung nguoi khac thay hay neu khong vua y thi dung nen doc va neu co gop y thi nen noi nhu the nao de dung phien long nhau buon qua con nguoi that kho khan, thoi QN dung buon co le la thang 7 nguoi ta noi la thang co hon cho nen gap chuyen khong vua y(noi dua lam gi co thang co hon).
Anh Le Huy va QN neu co thoi gian ranh chi cho em cach viet chu co dau, con em sanh ra lon len ben DUC viet chu lam gi co dau, nhin thay moi nguoi viet chu co dau thich lam nhung khong biet cach nao , chuc QN cuoi tuan vui ve.
Loan.
Thời gian trước một bài viết của chị Cẩm Tú Cầu, cũng bị vào trường hợp tương tự, Lần này dù không muốn nhưng buộc lòng QN phải lên tiếng.
DeleteĐây là xứ sở tự do, tuy nhiên việc gì cũng có chừng mực và giới hạn.
Cám ơn Anh Huy, Chị Loan.
QN
Loan đánh chữ không cần bỏ dấu sau đó vô website này paste bài vô để thêm dấu rất dễ.
Deletehttp://easyvn.com/tiengviet/compose.php
Gà Ta
Chị Gà Ta mến.
DeleteSáng nay nhìn thấy E-Mails cũa anh Huy hướng dẫn cách bõ dấu mừng quá, đinh đi ngũ nhưng sực nhớ là chưa vào nhà QN xem có gì mới không thì nhìn thấy comment cũa chị, cám ơn chị Gà ngày mai em nói con trai coi xong rồi chĩ laị cho em , đầu em bây giờ ngu lắm.
Nhờ trang nhà Qn mà hôm nay mình biết cách viết có dấu cám ơn QN anh Huy và chị Gà. Hôm nay em xin hõi tại sao chị lấy tên là GÀ TA vì mỗi lần đọc tên chị là thèn cơm GÀ.
Loan
Thưa quý bạn,
DeleteTôi đã đọc vài tài liệu nói về việc không nên dùng web easyvn.com này rồi vì nó KHÔNG AN TOÀN cho những information cá nhân của mình.
Qua những văn bản được sử dụng từ easyvn.com thì các information của người sử dụng sẽ bị “take away (phishing: defraud – ăn gian, lừa gạt”. Cho nên chúng ta phải rất thận trọng.
Tôi đã dùng VPSKEYS 4.3(của Hội Chuyên Gia Việt Nam - Vietnamese Professionals Society ở Pháp / Châu Âu)- nhiều năm nay và mạn phép giới thiệu đến quý bạn.
Thân ái,
Phạm Lê Huy
Cám ơn anh Huy mách bảo & nhắc nhở. Vì lười gõ bỏ dấu nên Gà hay dùng trang nầy bấy lâu, đến nay vẫn thấy không có gì trở ngại, chắc tại hên...
DeleteVề tên Gà thì có lý đó rất chính đáng! Mình tên Phượng không phải loài hoa mà là loài chim vì Má đặt tên mấy chị em Nga, Phượng, Oanh. Từ nhỏ đến lớn mình chưa thấy con chim Phượng bao giờ, nghĩ chắc nó cũng giống con Công. Mình cũng chẳng đẹp để nhận là Công. Thôi thì gà có vẻ xứng hơn mà mình cũng tuổi con gà. Ở Mỹ mà nếu chỉ để Gà không thì bị cho là nhát gan (chicken) hay nhầm lẫn với Gà Tây (turkey) thì còn phiền hơn nữa. Vì vậy tên Gà Ta là đúng nhất rồi.
QN mến.
ReplyDeleteCho mình mượn nhà QN đễ hõi anh Huy 1 tí, anh Huy từ hôm em download cách bõ dấu tiếng V đến nay cứ mỗi lần em bật máy lên là trên màn ãnh hiện 1 ô màu xanh với hàng chữ hội chuyên gia VN..... chĩ vài giây thì mất đi như vậy có sao không? em cứ sợ có virus , cách đây mấy năm em hay vào coi các trang nấu ăn ,con em nói máy bị rất nhiều virus do đó em rất sợ và từ đó đến bây giờ em không dám vào các trang lạ, nhất là trang Việtfun nhiều virus lắm .
GÀ TA tuỗi con gà như vậy là nhõ hơn mình 1t mình là con khĩ, taị sao Má cũa Gà không đặt là Loan ,Phượng, Oanh cho đũ bộ 3 con CHIM , mà chữ Nga có nghĩa là gì vậy?( nói chơi cho vui).
Loan.
Má đặt tên chị là con Thiên Nga màu trắng. Loan cũng là một loài chim nên chị gi,a nhập gia đình Gà được rồi.
DeleteCòn chiện đánh tiếng Việt nếu chị có iPad hay phone mới bây giờ đều có thể set bàn phím để đánh tiếng Việt mà không cần đown loan gì hết.
Theo LH thì, bộ chữ Việt trong iPad và iPhone chỉ dùng để viết hoặc comment những câu ngắn thôi; nếu dùng để viết truyện ngắn, tùy bút, hồi ký, v.v... thì không tiện lắm vì những nút key quá nhỏ, khó dùng cho người lớn tuổi.
DeleteCái ô màu xanh có "hàng chữ đó hiện ra vài giây rồi mất đi" là đúng process như vậy. Cứ yên chí, không bị virus gì đâu.
ReplyDeleteMời bạn Loan đọc email mới gởi để biết thêm chi tiết hơn.
LH