Irene
Mùa xuân đang bàng bạc khắp mọi
nơi. Trong vườn, những đóa mai cuối cùng vẫn xòe ra phô vàng phơi phới cùng với
gió và những nụ hồng đang chúm chím mỉm cười…
Tiếng xe máy dừng lại… Tiếng
người gọi cổng. Thì ra vợ chồng đứa cháu đến chơi. Bước
vào nhà, nó vội vàng lấy trong xách ra gói quà đưa cho tôi:
Tôi mỉm cười, pha một chút hài hước:
- Valentine… cho tuổi sáu mươi.
Tuy món quà đến muộn nhưng trong
lòng tôi cũng dâng lên một niềm vui khó tả.
Vẫn biết rằng, mỗi năm cứ vào khoảng tháng Hai, các cửa hàng bán hoa, các shop bán quà lưu niệm hay các tiệm bán chocolate lại nhộn nhịp, đông đúc… Và giới trẻ lại náo nức trông chờ cho đến ngày lễ tình nhân để được thổ lộ, để được trao cho nhau những tình yêu mến. Thế nhưng riêng tôi vẫn thấy xa lạ với ngày Valentine.
Vẫn biết rằng, mỗi năm cứ vào khoảng tháng Hai, các cửa hàng bán hoa, các shop bán quà lưu niệm hay các tiệm bán chocolate lại nhộn nhịp, đông đúc… Và giới trẻ lại náo nức trông chờ cho đến ngày lễ tình nhân để được thổ lộ, để được trao cho nhau những tình yêu mến. Thế nhưng riêng tôi vẫn thấy xa lạ với ngày Valentine.
Lúc tôi còn trẻ, tôi chẳng có
khái niệm gì về ngày Valentine. Vì hình như hồi đó ở nước mình không có ngày
Tình Nhân. Tôi nhớ mình lớn lên chỉ có chiến tranh và chiến tranh. Nếu có lãng
mạn chút xíu gì đó thì nghêu ngao vài ba câu thơ tình của Xuân Diệu, Huy Cận
hay TTKH… Vì thế, cho đến bây giờ, khi tuổi đã lớn thì cũng lại càng không có
cảm nhận gì về ngày Tình Nhân? Nhưng do thấy không khí của phố phường, của các
chương trình truyền hình, các tụ điểm vui chơi… rộn rịp và bọn trẻ vui vẻ, hạnh
phúc tay trong tay… nên lòng cũng vui lây và nhờ vậy tôi thấy ngày Tình Nhân
thật dễ thương và có ý nghĩa cho những người trẻ đang có một tình yêu bên cạnh.
Nhưng khi tìm hiểu, tôi mới
biết được rằng thì ra ngày Valentine hay còn gọi là ngày Lễ Tình Yêu. Ngày được
thế giới tôn vinh về tình yêu đôi lứa. Ngày mà các đôi tình nhân, các bạn bè
khác phái (không kể tuổi tác trẻ hay già) bày tỏ tình yêu của mình với người
mình yêu thương bằng cách gởi những quà tặng, chocolate, hoa hồng, thiệp… hay
quà. Khi biết ý nghĩa của ngày này, tôi lại càng thấy hay hay và cũng có ấn
tượng đẹp đối với ngày 14 tháng 2.
Tuổi trẻ bây giờ thật diễm phúc
được sống trong không khí dễ thương của ngày tình yêu. Được đắm chìm trong
hương thơm của hoa hồng. Được nếm vị ngọt ngào của chocolate. Được òa vỡ trong
những món quà… và ngập tràn với những khoảnh khắc của hạnh phúc yêu
thương.
Món quà Valentine dành cho tôi
hôm nay, cũng không làm tôi bất ngờ lắm đâu? Vì hôm mười ba tháng hai tôi có
một cuộc gọi bất ngờ! Cuộc gọi của một người bạn từ xa vừa mới trở về Việt Nam . Đã lâu lắm
rồi tôi không gặp. Nghe giọng nói quen thuộc từ một miền nào chìm sâu trong ký
ức rồi chập chờn ẩn hiện với vô số những hình ảnh cùng những kỷ niệm của một
thời nào đó xa thật là xa.
Cuộc nói chuyện chấm dứt nhưng
câu nói vẫn vang vang: “Ngày mai là ngày
Valentine tặng bạn chocolate… nhưng không gặp được…”.
Đành chịu thôi! Vì … cuộc đời
mãi mãi là một cuộc đi tìm để gặp… Cũng như khi xưa chúng ta đã “lỡ” chơi trò
chơi cút bắt. Từ đó đến nay, cả hai cứ đuổi chạy, cứ tìm nhau cho đến giờ đã
tận cuối con đường mà vẫn chạy hoài chạy mãi…
Tôi cúi xuống nhìn món quà, đối
với tuổi của tôi, thì chocolate không còn là món ăn thích hợp, nữa nhưng tôi
vẫn cảm nhận được cái hương vị ngọt ngào của… qua tấm lòng mà bạn ấy dành cho
tôi.
Thú thật tôi rất cảm động và
trân quý những tình cảm của bạn bè đối với nhau. Sau một quãng thời gian dài
với bao bộn bề lo toan cơm áo gạo tiền hay lo vun đắp cho gia đình riêng tư.
Thì nay, thời gian còn lại của đời người chẳng còn là bao? Bỗng chợt nhớ đến
bạn bè, nghĩ đến người xưa... Thế là rất quý! Tôi cúi xuống bên chậu hồng nâng niu
một đóa hoa mới nở mà cảm thấy hạnh phúc tràn ngập đến rạng ngời.
Sáu mươi năm của một đời người!
Năm nay, có lẽ Valentine là một ngày thật đáng nhớ đối với tôi và tôi tưởng
tưởng ra trước mắt mình… Những năm sau nữa ngày Valentine sẽ đến, sẽ đến… và trong
tương lai đó, thấp thoáng có một ngày bạn tôi sẽ trở về cũng vào mùa Valentine.
Một tay chống gậy, một tay ôm… còn tôi bước thấp bước cao… chầm chậm đến gần
bên, đưa tay run rẩy nhận hộp chocolate… thì thào khe khẽ bên tai lời cám ơn : “… nói… cho… vừa…
mình… anh… nghe… thôi…”.
Và lúc đó, không nhai được chỉ
ngậm mà nghe vị ngọt ngào của chocolate trong mùa Valentine ở tuổi hoàng
hôn.
Nói cho vui thế thôi! Ở mỗi lứa
tuổi, có một sự suy nghĩ riêng, một niềm vui hay cảm nhận riêng…Chúng ta cảm
nhận hạnh phúc trong từng phút giây, trong từng khoảnh khắc… Dù bất cứ ở tuổi
nào, chúng ta cũng đều cần phải được sống trong tình yêu thương của nhau để
thấy rằng cuộc đời đáng yêu và cuộc sống vẫn mãi mãi là một màu hồng tươi thắm.
Nhân mùa Valentine 2014, dù muộn
tôi cũng xin gởi đến mọi người những lời chúc ý nghĩa nhất :
- Xin chúc những cặp vợ chồng tuổi xế chiều luôn có những
cử chỉ chăm sóc, ân cần dịu dàng với nhau, thương yêu nhau cho đến trọn đời.
- Xin chúc các bạn đang đơn lẻ (vì nhiều lý do) sẽ sống tràn ngập trong tình yêu thương của mọi người thân trong gia đình, của bạn bè hay của mọi người xung quanh…
- Xin chúc tất cả các bạn một mùa Valentine ngọt ngào và hạnh phúc nhất.
Irene
(Sài Gòn, Tháng hai, 2014)
________________________________________________
No comments:
Post a Comment