Monday, June 10, 2013

Miền Thương Nhớ

Cẩm tú Cầu



Con sinh ra trong cái bc màu trng ging như con nm trong cái bì ni – lông. Khi y ch mình m và con, ba con đi vng mãi đến ba tháng sau ba con mi v. Ln đu tiên m nhìn thy con và đến bây gi hơn bn chc năm qua m còn nh rõ, rt rõ. Ri cô m xé cái bc đưa con ra con ct tiếng khóc chào đi. Lúc y ch có m và con, m con mình thôi nhé, con nhé !
Con sng sung túc vi ba m được sáu năm thì biến c 1975 xy ra, khi y con mi có sáu tui sng trong mt chui ngày dài thiếu thn p đến đè nng lên gia đình chúng ta. Lúc y không có ba con nhà nên ch có m con chúng ta gánh chu. Vì cuc sng ca gia đình mình nên con đi hc phi chuyn t trường này qua trường khác tht là vt v, vic hc hành b gián đon nhiu ln; khi thì Đà Nng, khi thì Qui Nhơn ri ra Huế, vy mà con vn hc được, con đu Tú Tài. Điu m xót xa nht là con k thy ca con nhìn cái áo m con đang mc mà biết con là em ca anh hai con vì cái áo mc t anh ri qua ti em. Nhng ngày tháng mùa đông dài ca x Huế va đói, va lnh, lnh đến tê người, con đã cùng m đan len gia công, con đan tt c các cái bo còn m đan thân áo. Sng cc, sng kh qua ngày tháng đ ch ba con v, có lúc không có vt liu đ đan m chiên bánh rán con bưng đi bán. Mt nam sinh lp mười mà bưng bánh rán đi bán, m xót xa nhìn con dm mưa, ri lên va hè đường Trn Hưng Đo – Huế ngi vi r bánh rán có lúc m tưởng chng như không còn đng vng được na, m mun buông xuôi. Khi y anh đu ca con vi O Xuân, còn anh hai và hai em gái vi ngoi, khi biết ba con ba năm na mi v m con mình phi đi v ngoi. Đến khi y con li phi đi trường và đi hc xa; tht vt v cho con ca m.

Dù thiếu thn cc kh biết bao nhưng con cũng gng hc, khi hc xong ph thông con li b gián đon ba năm không được đi hc tiếp. Đến khi đi hc sư phm thì con đã b tr mt ba năm. Khong thi gian ba năm con nhà lúc y nhà chúng ta đã dn lên Pleiku, con không có vic gì làm, m nhìn con mà xót xa. Ri con đi hc sư phm hai năm đu kh quá h con, m nhói lòng khi có mt ba c nhà đi vng mà hết go, hết tin con phi nhn đói mt ngày. Đến ti m v mua thc ăn tht nhiu nhưng con ch ăn qua loa, nhưng sao li mt mình con chu đng h cao xanh, vy mà con vn vui, vn c gng chu đng không bao gi than van.
Nhưng đến khi con hc năm th ba thì phong trào hc Anh Ng n r, con đi dy thêm liên tc đ có thu nhp, con có biết ni vui mng ca m đến mc nào không ? Nó miên man bt tn đó con. Khi con ra trường dy cách nhà đến mười mt cây s, con đi bng chiếc xe đp cũ k m li đau lòng. Ngày con sm được chiếc xe gn máy 50 tuy là xe cũ nhưng mà ni vui mng c nhy nhót trong lng ngc ca m. Vui mng ghê lm nghe con, m và c nơm np lo s con đi không cn thn, nh có chuyn gì
Mt hôm con đã tâm s cùng m, con yêu cô y, yêu ba năm ri, mt tình yêu sâu đm chơn cht p trong trái tim con; hình nhưy cũng yêu con, nhưng con chưa t tình, chưa nói ra, chưa mt ln nm tay thì tình yêu đã vt bay xa. Ri mt hôm m thy con bun ru, m cũng bun theo ni bun ca con. Con k tình yêu ca con chưa nói ra thì m ơi, cô y đã có chng, bui l đính hôn ca cô y ln lm. M s con suy sp, tuy con kh đau nhưng không con vn kiên cường, vn vui v hát hò. M thích nht là tiếng hát ca con, nó trm trm ngân dài bun bun và lênh láng trong không gian, mt ging hát hay tuyt không nhng m mà ai đã nghe qua đu không th nào quên. Nht là con hát bài Gi Gió Cho Mây Ngàn Bay, hay vô ngn, tiếng hát đã làm chao đo lòng người, làm cho người nghe có mt cm giác nh nhung vi vi xa xăm, mt ging hát hiếm hoi mà không phi ai cũng có được. Mi ln con ct tiếng hát m li tiếc nui, phi chi trước kia m hướng con hc thanh nhc trường âm nhc Huế thì gi đây con dy trường Văn Hóa Ngh Thut và được gn nhà ri, m c tiếc mãi, tiếc mãi con ơi! Ngoài tiếng hát tuyt vi con còn có đôi tay ngón thon dài các phao đu hng hng, đó là bàn tay ca nhng k tài hoa, bàn tay đánh đàn, bàn tay viết phn, bàn y gi đây đã tr thành vô tri mt ri. Đôi môi đ như son, đôi môi mà người đi thường nói là đôi môi yu mnh.
Nhng năm mi ra trường con dy trường cp hai sát quc l 19, lúc y con ch biết ung coca. Con thường tâm s cùng m v nhng đa hc trò ca con, nhng đa hc trò nghèo bui sáng ch ăn nhng c khoai nho nh, còn c ln đ bán kiếm tin đong go; có đa nhn luôn ba sáng, có đa ch ăn ngày mt ba. Có ln con nói vi m con hi hn, con ray rt vì năm va qua con không nâng đim cho con bé hc trò ca con, nó lên lp không được, bây gi nó phi làm th may, m ơi! Vy là con đã ct đt cuc đi hc sinh thơ mng ca nó. M li khuyên con, an i con biết đâu cuc đi th may s nhàn nhã và t làm ch ly mình. Nhng năm đó con loay hoay mãi mà không mua được miếng đt nào, vì con rt thích đt, thích có mt mái m gia đình.
Sáu năm sau, con được điu đng đi nơi khác cách xa nhà thêm sáu cây s na. Bui chia tay, hc trò ca con đã quyến luyến ôm con mà khóc, con đi v mt nơi mà hc trò phn đông là nơi có nhingười sc tộc và rt ít người kinh, nơi này cách xa đường quc l đến mười cây s. Mi chiu v vng ngt bun lê thê, con phóng tm mt nhìn nhng ry café bt ngàn trước nhà con, mà nghe lòng mình chìm lng mt ni bun mênh mang xa vng. Con li vt v phi kêu hc trò đi hc. M thy con cô đơn quá m khuyên con cưới v nhưng mà con chưa gp duyên. Con có mt căn nhà nh gn bên trường, thnh thong có các hc trò nh đến cùng con, con thương yêu chúng như tình thân trong gia dình. Nhng ngày tháng y m mong con có v ghê gm, nhưng mà ln la mãi chng đi đến đâu.
Ri con nơi đây được bn năm, li đi v vùng Daksơmi cách thành ph Pleiku bn mươi sáu cây s là mt trường ni trú sc tc. Ngày con chuyn trường không nhng hc sinh mà c ph huynh cũng luyến tiếc, bn rn theo con không n ri. Con đường đi vào ngôi trường mi, hết tám cây s đường đt quanh co nh hp, cây ci và hoa di mc ln tràn ra choán hết đường đi, mt con đường vng không có bóng người, mun đến trường phi qua mt con sui cn. Nhng khi mưa to nước ln ngp b, nó chia ct, nó cô lp ngôi trường cùng vi my chc giáo viên. Thy ni kh s vt v ca các thy cô giáo nên đa phương đã cho làm mt cây cu tm nhưng nếu mưa bão ln nó cũng vn b cun trôi. Có nhng hôm mưa bão kéo dài my ngày các thy cô tin đy túi mà vn ăn cơm vi mui t.
Ngôi trường ba tng rng rãi khang trang nhưng mà đt đ bao ph tràn đy, nó ta lc trên mt ngn đi chênh vênh trng vng mênh mông, chung quanh không có người , nhìn lên bu tri ch thy toàn mây trng bàng bc, nhìn chung quanh ch thy toàn núi xanh. Khi chiu v bun héo ht, mt ni bun xa xăm hoang hoi, gi lòng người cm giác đơn đc thm sâu. Hc trò con là nhng mái đu tóc vàng hoe xông mùi khét nng, nhng đôi mt hoang di mang màu sc núi rng, nhng đôi mt ch biết nhìn lên cây tìm con chim tìm t ong, nhìn xung sui tìm con cá con c, mc dù trường ni trú phát đy đ cho hc sinh, nhưng các em vn thích đi chân trn li dưới sui, dm gia núi rng. Nơi đây gn biên gii không có ry café bt ngàn, mun đi đến quán phi đi mt tám cây s, nhng cái quán nh xíu vn không bng mt quán nhu thành ph. Cuc sng nơi đây, con người nơi đây, khung cnh nơi đây đã làm cho tâm hn con trăn tr rt nhiu, con mun mãi nơi y đ hòa đng, đ chia s nhng thiếu thn, nhng vt v mà người dân và hc trò ca con hng chu hàng ngày. Con mun khám phá nhng cnh đp, nhng cái mi m ca rng sâu. Có nhng lúc rnh ri con lang thang trong rng, chân dm lên nhng c hoa di có đàn bướm theo bước chân con, con đi theo nhng con đường mòn chi chít dn vào rng sâu nhng đêm trăng con nhìn lên bu tri thy ánh trăng xanh vi vi, lòng con li gn lên mt cm giác yên bình l lùng, Có nhng bui mưa giông va dt mi t đâu túa ra bay lượn, chúng đi lên đèn là nhào đến, đ ri sáng ra nm chết tc tưởi đy sân hè. M đã khuyên con, đã ngăn cn cùng con, con én không làm nên mùa xuân con ơi !
Con đã k cho m nghe gia đình mt cô giáo viên tiu hc, người m vì quá thiếu thn đau không có thuc, nhà xa xôi không đến kp bnh vin ri chết. Người cha đi trm chó b chó cn ri b di mà chết, bây gi hai ch em cô y sng heo hút trong căn nhà nh cách xa mi người, cnh m côi rt ti. Khi cha my ra đi vĩnh vin, hai ch em còn nh vn c gng vượt bao khó khăn thiếu thn, nghèo kh tn cùng mà c gng vượt qua đ đến ngày hôm nay được làm cô giáo viên tiu hc, ri tn tin nuôi em. Điu con đau đn nht là đa hc trò lp by do con làm ch nhim, chiu th sáu v nhà th by đi by chim, bt cá sui khi v rt xung h sâu khong hai mét không lên được, cha m nó quên. Ri qua th hai, th ba vn tưởng nó đi hc, đến thư tư con tìm đến nhà kêu đi hc thì mi biết, nhà trường cùng gia đình tt t đi tìm mi thy nó chết dưới h trên tay còn cm xâu cá sui nh li ti, mt cái chết im lìm lnh lo đến não lòng. Con đã khóc rt nhiu và mt ni đau vô b bến vây quanh con, ám nh con mãi mãi khó xua tan.
Thy con bun m vi gii thiu con mt con bé thua con mười tui, con đng ý nhưng mà con sng cùng cô y không có hnh phúc, còn m thì ray rc mãi trong lòng. Con mãi trong ngôi trường xa tít tp, bui sáng lnh và đy sương, bui chiu lnh đy hoang tím, con nhìn lên bu tri có cm giác vi tay lên là s được mây. Nht là nhng ngày đông but giá bui sáng, bui chiu sương mù che lp cnh vt chung quanh ch thy m m, sương bay vào nhà đem cái lnh thm thía tri vào tht da. Còn nhng ngày mưa khung cnh nơi đây như b nhn chìm trong mt màn mưa mt mùng trng xóa, mưa bun và m ước; nhìn mưa gi nh nhng dĩ vãng u hoài và mt nim luyến tiếc xa xưa. Con k có nhng thung lũng hoa vàng tri dài mút mt, mt màu vàng rc r kiêu sa, hoa cúc di đó m ơi ! Ri hoa ngũ sc, hoa tím bâng khuâng, v… v… tt c đu to nên mt v hoang di mơ màng. Ngoài gi lên lp ra con ch nghe được tiếng chim kêu ríu rít trên nhng bi cây khiến lòng con cũng cm thy vui vui. Ri con có con, mt thng cu kháu khnh, nói sao cho hết ni vui mng ca con, mt thiên thn bé nh, mt báu vt vô giá, con yêu thương nó vô cùng.
Ri con tàu thi gian đưa con ra khi nơi xa xôi sương mù sâu thm y. Ngày con đi, con quay nhìn li con đường qunh qu bun thm nh dn nh dn, ri lòng con bâng khuâng mt cm giác bun man mác. Con xúc đng nht là ánh mt bun bun ca nhng đa hc trò nh đng nhìn theo con, nước mt nó chy dài trên đôi má ngây thơ làm cho lòng con rung đng mênh mang, chân con nng trĩu chng mun bước. Con tr v dy trên tuyến đường Quc l 19 mà con có th đi xe buýt v nhà, con có biết m vui mng xiết bao không ? Con trường này được năm năm, con đã gieo bao mi thin cm khng khít gia con cùng ph huynh và hc trò ca con. Vào mt chiu tan hc, hôm y là chiu th sáu, con va t trường ra, con mi đi có sáu cây s lin b tai nn. M không th nào quên được cái bui chiu khng khiếp y, đt dưới chân m như sp xung, bu tri chao đo. Khi con đang được cp cu thì ngoài phòng đi m b xu. Đến khi đưa con v nhà m c hy vng con s tnh dy nhưng mà vn mãi mãi cách xa, mãi mãi m con mình không bao gi còn thy nhau được na. Chưa bao gi trái tim m như b xé toc ra nghìn mnh, qun qui đn đau như bây gi. Tang l con, m vt v như người mt hn, m mun chết theo con nhưng khi m nhìn hai anh con và hai em gái con, m như thêm sc sng. Sau này m nghe nói ph huynh ca con đến cht nhà, hc trò ca con đến khóc, gi ca con chúng nó không chu hc. Bi vì t khi con v nhà là m thn th chết điếng không còn biết gì na, hc trò ca con bây gi là giáo viên đến viếng đã k, khi con b nn nó chy tr đến, nó thy người ta đến coi rt đông, lúc y hc trò con đã khn thiết van nài nhng người chung quanh “Ai ôm giùm thy tôi đ tôi đưa thy đi bnh vin cp cu ?”, thế mà mi người đu đng dng dưng vô tình, nó phi gi anh nó cách nơi xy ra tai nn mười tám cây s chy lên, còn dân quanh đó đng nhìn máu trong người con ln lược tuôn ra đến hết. Con ơi ! Sao mà bi thm thế này h con ! M đt tng khúc rut con ơi ! Ngày đưa con v nơi an ngh cui cùng hàng ngàn hc sinh, đng nghip, bn bè tin con, bui sáng hôm y nơi nghĩa trang có nhng ngôi m nhp nhô đy nng quái cũng héo ht bun.

Con ơi ! Sao sng thì kh s lao lung mà chết li đơn gin thế này h con ? Đi sng con người qua mau thế này sao con ? Mt người mà ai cũng yêu mến, trông ch li như thế này sao ? M đau đn mun chết theo con. dưới sui vàng con có biết không ? M nh cách đây không lâu nhân mt bui hát karaoke ti nhà con đã hát d câu “Người đi đi mãi không v… ”, ri con im luôn. Đó có phi là đim g không con ? Đó có phi là báo hiu s ra đi vĩnh vin ca con không ? M không còn khóc được na vì nước mt m đã chy v tim ri, m c thy nhc nhi lng ngc, trái tim m giãy gia đn đau. Con ơi ! Con mãi vĩnh vin sng trong lòng m, con biết không ?

Có mt hôm nhà trường con cho người đem tin lên, đó là tin con dy thêm, m bo v con ct tin và m c nghĩ t nay mãi mãi không còn cm được đng tin m hôi ca con na mà m qun lòng nhc tim. Con ơi ! Cu Bean còn nh di quá nó chưa biết rng nó đã vĩnh vin mt người cha thân yêu, mt mt tình thương bao la như bin c muôn trùng; nó c nghĩ rng nếu nó c gng hc gii thì ba s v vi nó, nhng ý nghĩ thơ di ca tr con làm m mi lòng a nước mt. Con biết không chiu hôm qua m cho my đa trong xóm bt t chim trên cây nhãn nhà mình, đến mt gi sau con chim m tr v không thy con ca nó, nó lng ln kêu gào tht thm thương. M nhìn nó sng s, m đng cm ni đau đn mt con vi con chim m, m thy nhói lòng, m thy hi hn ti sao mình li cho ti nh bt my con chim con, mt ni đau c xoáy vào lòng m, nghn ngào tê tái.
Con ơi ! Bây gi đâu đó trong cõi vô hình, chc chn con đang nh đến con ca con, nh nhng đa hc trò nh ca con nơi rng sâu núi thm đy p sương mù.


Cm Tú Cu   _________________________

No comments:

Post a Comment