Tuesday, October 11, 2011

CHUYỆN RẤT NGẮN .

                                                   Bộ quần áo cũ 
  
Sống chung với một ông bố chồng già yếu , bướng bỉnh là chuyện không dễ . Ông hay than phiền , hỏi những câu không đúng lúc và từ chối các món ăn cần thiết . Ông hãnh diện về thời trai trẻ , cứ kể đi kể lại các câu chuyện của thời vàng son . Hồi đó , là chỉ huy trong quân đội ...ông luôn đặt lý trí lên trên tình cảm . 
Tôi biết ông là người tốt , nhưng có cảm giác ông sống vì khối óc chứ không vì con tim , thiếu sự thông cảm .
Hôm nay đưa ông đi lễ ở nhà thờ , một lần nữa ông lại mặc bộ đồ vest cũ sờn rách mang từ Việt Nam sang . Tôi nhẹ nhàng :

-  Bố nên thay bộ đồ con mua hôm trước , bộ quần áo này cũ quá .
-  Nhưng bố thích mặc bộ này !
Tôi bắt đầu cau có :
-  Nhưng mặc như vậy đi chỗ đông người rất kỳ , người ta sẽ nghĩ tụi con bỏ bê không chăm sóc bố .
Ông già buồn rầu , lập lại :
-  Bố thích bộ quần áo này lắm .
Tôi cũng cương quyết :
-  Bố nên thay ngay kẻo trễ , con không thấy có lý do gì để bố thích nó .
Ông già trả lời rất gọn ghẽ , chân thành , lâu nay ít khi nào tôi thấy ông minh mẫn như vậy :
-  Chính mẹ đã tặng bố bộ quần áo này để mặc ngày kỷ niệm thành hôn . Khi chồng con ra trường , bố cũng mặc bộ quần áo này . Ngày đưa mẹ con ra nghĩa trang , bố cũng mặc bộ đồ này , bố thấy thật vui và xúc động khi mặc nó .
Nước mắt ông già hoen trên mi , rơi xuống gò má nhăn nheo . Tôi hụt hẫng và hết sức bối rối . Bố chồng tôi sống tình cảm và có lý hơn tôi nghĩ .
Trước khi quyết đoán người nào đó khô khan không có trái tim , tôi nên xét lại trái tim mình đã .


                                                 Bệnh và lười
 



Cũng như các bà vợ khác ở hải ngoại , vợ tui kỳ này làm biếng quá . Đi làm về là nằm trên giường xem phim bộ , chẳng chịu nấu ăn , dọn dẹp nhà cửa gì ráo . Tôi có la , nó ấp úng trả lời :
- Em thấy mệt quá , chẳng làm gì được cả . Nằm nhưng không ngủ được nên mới bật máy xem phim , chứ không cố ý xem phim .
Con vợ tui chơi chữ ghê , xem mà không xem , nó biện hộ kiểu này ai nghe cho được .


Tui định bụng hôm nay về mà bếp núc lạnh tanh , sẽ đập tan cái TV ra cho biết mặt . Về nhà , quả nhiên cơm canh không có , đứa con nhỏ hoảng hốt :
- Ba ơi , anh Hai đưa má vào bệnh viện rồi , má bị xỉu phải cấp cứu .
Tui vội vã vào nhà thương . Người ta đã chẩn bệnh xong . Vợ tui có lẽ bị ung thư xương . Hèn chi mấy tuần nay nó đau nhức , than thở mà tui nghĩ nó giả bộ nên không thèm nghe , cũng chẳng đưa đi bác sĩ .


Bệnh ung thư phát mạnh quá , sau vài tuần , bác sĩ cho biết nó không còn ở với tui được bao lâu nữa . Ung thư ngực thì cắt vú , ung thư xương không biết cắt ở đâu ! Phổi vợ tui cũng có vấn đề , vì bao năm qua phải hửi mùi thuốc lá tui hút . Tui không dám nói với nó tui đã nghĩ xấu và giận nó không chịu nấu cơm , dọn dẹp . 

Cô vợ đầu ấp tay gối bao nhiều năm mà nó đau đớn , bịnh nặng tui cũng không biết . Vậy mà nó vẫn cố gắng đi làm kiếm tiền , chỉ khi về mới nằm liệt ra thôi . Tui hối hận quá chừng , trốn vào nhà vệ sinh của bệnh viện khóc rấm rứt . Thằng Tây đen nhìn tui ái ngại , hỏi tui có OK không . Tui không biết than thở cùng ai , nên dù tiếng Anh dở ẹt , cũng sổ một tràng . Nó có vẻ thông cảm nhưng chỉ phán được một tiếng “sorry” rồi đi ra . 

Tui trở vào phòng thăm vợ. Mới mấy tuần mà nó ốm nhom xanh lè , tay chân dây rợ , kim chích chằng chịt . Nó thì thầm :
-  Ở đây buồn và ồn quá , em muốn về nhà . Em sẽ nấu món giả cày mà anh thích đó .
Tui vỗ về :
-  Em ráng lo nghỉ ngơi , đừng bận tâm .
Tui ráng nấu mấy món ngon đem vào nhà thương , nhưng nó không ăn được nữa . Tui lại khóc . Lạ ghê , trước giờ tui rất oai phong , la mắng vợ con mỗi ngày , uy quyền lắm mà bây giờ mít ướt quá sức  …


 Mỹ ái ( sưu tầm .)

2 comments:

  1. Cám ơn Mỹ Ái đã gởi đến chúng ta hai BÀI HỌC rất giá trị.

    ReplyDelete
  2. Cám ơn bạn đã vào đọc . Mỹ Ái chỉ biết sưu tầm những bài hay hay để chia sẽ cùng nhau thôi .Nếu Bạn đọc đâu đó thấy có bài gì hay , muốn chia sẽ , xin gởi về để chúng ta cùng học hỏi .
    Mến M.A

    ReplyDelete