Sunday, June 1, 2025

Khi cần vận chuyển một con voi bằng máy bay

.

 Khi cần vận chuyển một con voi bằng máy bay – chẳng hạn từ Ấn Độ sang Hoa Kỳ – người ta đặt vào lồng cùng với nó… những chú gà con! 

Vâng, những chú gà con bé xíu, đáng yêu! 

Tại sao ư?

Bởi vì, dù mang thân hình to lớn khổng lồ, voi lại rất sợ làm tổn thương những sinh vật bé nhỏ. Nó không dám cử động suốt chuyến bay. vì sợ đè trúng những chú gà con. Và chính điều đó giúp giữ sự cân bằng cho máy bay.

Đó là một minh chứng đầu tiên về sự cao quý trong tâm hồn của loài voi.

Các nhà khoa học, say mê trước hành vi của voi, đã tiến hành nghiên cứu và phân tích não bộ của chúng.

Họ phát hiện rằng não voi chứa một loại tế bào thần kinh cực kỳ hiếm – gọi là tế bào hình thoi.

Đây cũng chính là loại tế bào có ở con người, và chúng chịu trách nhiệm cho ý thức về bản thân, sự đồng cảm và nhận thức xã hội.

Nói cách khác… voi không chỉ lớn về thân xác, mà còn vĩ đại về cảm xúc và phẩm cách.

 Leonardo da Vinci – thiên tài đam mê động vật – từng nói về loài voi:

“Con voi có sự ngay thẳng, khôn ngoan và tiết độ trong bản tính của nó.” 

Ông còn mô tả rất đẹp về chúng:

– Khi xuống sông tắm, voi bước đi đầy trang nghiêm, như thể đang thanh tẩy bản thân khỏi mọi điều xấu xa.

– Nếu thấy con người bị lạc, nó sẽ nhẹ nhàng đưa họ trở lại đúng đường.

– Voi luôn di chuyển theo đàn, có trật tự, được dẫn dắt bởi một con đầu đàn.

– Voi sống kín đáo… chỉ giao phối vào ban đêm, ở nơi riêng tư, sau đó lại tắm rửa trước khi quay về với đàn.

– Nếu trên đường gặp đàn thú khác, voi sẽ dùng vòi nhẹ nhàng đẩy chúng sang bên để tránh gây tổn thương.

 Và điều xúc động nhất…

Khi biết mình sắp chết, con voi lặng lẽ rời khỏi đàn, đi một mình đến nơi xa để lìa đời…

Tại sao?

Vì nó không muốn bất kỳ ai – nhất là những con non – nhìn thấy mình chết và mang nỗi buồn ấy trong tim.

Thật là một loài sinh vật mang trong mình phẩm giá, lòng từ bi, và sự cao thượng…

Những phẩm chất mà đôi khi… loài người cũng không có được.


___________________________

Saturday, May 31, 2025

Không phải ai sinh ra cũng có phúc với họ hàng.

 Hoàng Nguyên Vũ

Có một kiểu cô đơn không phải vì quanh ta không ai, mà là vì những người được gọi là ruột thịt – lại chính là những người khiến mình thấy lạc lõng nhất trong cuộc đời.

Tôi từng gặp một người đàn ông đứng tuổi ở Phú Yên – chủ một tiệm kính cũ nằm trên con đường gió cát thổi ngang biển. Khi tôi hỏi về người thân, ông cười nhạt, trả lời ngắn gọn:

“Cha mẹ mất hết. Còn anh em? Có, nhưng không đáng gọi là thân. Người dưng còn đối xử với tôi tử tế hơn.”

Ánh mắt ông lúc ấy không oán, không hận. Chỉ đơn thuần là buông.

**  Trong hơn hai mươi năm làm báo, tôi từng gặp rất nhiều người sống tử tế. Nhưng có một số người, dù hiền lành, đàng hoàng đến đâu, vẫn phải sống trong sự cô lập ngay giữa chính gia tộc của mình. Không phải họ không có họ hàng, mà là không thể sống yên ổn với họ hàng.

–  Một người bạn cũ của tôi ở Tân Phú, khi bố mẹ mất, đã bị anh trai kéo ra tòa chỉ vì cái ngõ nhỏ đủ mở thêm một quầy cà phê. Một mét đất, hai triệu mỗi ngày – đủ để máu mủ hóa người dưng.

–  Một chị đồng nghiệp, mồ côi từ nhỏ, được đưa về sống cùng nhà bác ở Đồng Nai. Mới 13 tuổi đã bị bắt dậy từ 4 giờ sáng để trông tiệm bánh. Họ không gọi tên chị. Họ gọi là “con ở nhờ”.

–  Một bác tài Grab ngoài 60, chạy xe từ sáng đến khuya để nuôi con học đại học. Em ruột thì năm nào cũng gọi mượn tiền, chưa một lần hỏi thăm. Bác kể: “Có lần tôi nằm bẹp suốt hai tháng, không ai biết. Nhưng đến giỗ tổ, thì vẫn có người nhắn: ‘Anh ơi, tới nộp tiền nha’.”

–  Và tôi quen một người phụ nữ, làm nghề viết, sống tử tế, ngay thẳng. Suốt bao năm, chị vẫn cố giữ trọn chữ “nghĩa”: đám cưới có mặt, đám giỗ góp tiền, Tết đến vẫn biếu quà đầy đủ. Nhưng mỗi lần đi về, lại là một lần nước mắt lặng lẽ rơi.

Không phải vì xúc động, mà vì quá mỏi mệt.

Ánh mắt soi mói của bà cô ruột.

Cái gật đầu khinh bạc của người dì.

Những lời “thăm hỏi” nghe như mũi dao găm:

“Gần 40 rồi còn chưa chồng, chắc khó tính lắm hả?”

“Làm báo thì chắc đủ ăn qua ngày là giỏi rồi ha?”

Chị nói với tôi, giọng nhẹ tênh nhưng đủ để người nghe thấy lạnh:

“Người dưng vô tâm thì mình tránh. Nhưng ruột thịt mà không có tình, thì tránh kiểu gì cũng đau.”

Và tôi hiểu. Đau nhất không phải là không có ai thương, mà là người lẽ ra phải thương mình nhất – lại là người làm mình tổn thương nhiều nhất.

**  Người ta vẫn nghĩ: sinh ra trong một đại gia đình là có phước. Nhưng đôi khi, cái tưởng là phước ấy lại là cái bẫy. Một cái họ, một sợi dây máu mủ… không bảo chứng cho lòng nhân hậu, không cam kết cho sự tử tế. Có khi chính những mối quan hệ “ruột thịt” lại là thứ khiến người ta sống mệt mỏi suốt đời.

Bài viết này tôi dành tặng cho những ai không có phúc với họ hàng, thậm chí không có một người cha, người mẹ đúng nghĩa.

Bạn không đơn độc. Và bạn không hề có lỗi...

**  Bởi vì, có những thứ thân thuộc đến từ trái tim, chứ không đến từ huyết thống.

Người mẹ không sinh bạn, nhưng nuôi bạn bằng từng muỗng cháo đắng ngắt.

Người anh không cùng huyết thống, nhưng dám đứng chắn phía trước khi bạn yếu lòng.

Người bạn không cùng họ, nhưng đến với bạn không vì nghĩa vụ, mà vì thương thật lòng.

Đời dạy ta một bài học không dễ nuốt:

Ruột thịt không phải lúc nào cũng là người nhà.

Và người dưng, nếu đủ thương, vẫn có thể là cả một mái ấm.

** Tôi không khuyên bạn phải cắt đứt, cũng chẳng cổ vũ cho sự oán giận. Nhưng nếu đã quá nhiều lần bạn rơi nước mắt chỉ vì cố gắng hòa thuận với một nơi không thuộc về mình, thì hãy cho bản thân quyền được lùi lại.

Bạn có thể chọn lại gia đình của mình – bằng sự chân thành và giới hạn lành mạnh.

Bạn có thể chọn yêu một “gia đình thứ hai” – nơi bạn được lắng nghe, được ôm, được bảo vệ.

Bạn có thể chọn im lặng – không vì chịu đựng, mà vì bạn không còn muốn đánh đổi sự bình yên của mình để làm vui lòng những người không trân trọng.

Cuộc đời ai cũng có những khiếm khuyết.

Có người thiếu tiền. Có người thiếu cơ hội.

Còn bạn, nếu thiếu phúc với họ hàng – thì cũng đừng nghĩ mình kém may mắn hơn ai.

Chỉ cần bạn vẫn còn khả năng yêu thương và được yêu lại, thì bạn vẫn là người có phúc.

**  Rồi sẽ đến một ngày, bạn nhận ra:

Không cần một đại gia đình để thấy mình có chỗ đứng trong đời.

Chỉ cần một người – thật lòng, đủ hiểu, và không rời bỏ.

Một ánh mắt không soi xét, chỉ nhìn bạn như cách một con người nên được nhìn.

Một vòng tay không cần to tiếng hứa hẹn, nhưng đủ để bạn biết rằng:

Ở đây, mình an toàn. Mình được thương.

Và thế là đủ để sống đàng hoàng, sống không cúi đầu, không cần phải gồng mình trong những nơi gọi là thân quen – nhưng chỉ toàn lạnh nhạt.

Hoàng Nguyên Vũ

https://www.facebook.com/share/p/1EqLdsSCMY/?mibextid=wwXIfr

______________________________

Friday, May 30, 2025

Trồng ngò om từ lá

 HỒNG DIỄM NGUYỄN

Em cắt ngò ôm ăn, mấy lá già em ngắt ra bỏ trở lại thùng trồng ngò ôm bây giờ nó mọc cây con từ mấy lá đó. 

Vậy tính ra mình mua ngò ôm về lấy lá già ươm còn dễ hơn ươm bằng thân luôn cô chú anh chị. Hồi em mua ra về ươm gặp rau non nó cứ ỏng a ỏng ẹo úng gốc. 


Hôm 16/05 em cắt rau nấu canh chua, vậy là sau 2 tuần mấy cái lá em bỏ lại thùng mọc ra rễ và cây con cỡ này đó

Edit - Hè năm ngoái trong lúc dọn dẹp thùng ngò ôm vô tình em phát hiện ra lá ngò ôm có thể mọc ra rễ và cây con, em có posted lên group khoe với cô chú anh chị. Vậy mà đầu Xuân năm nay tới lúc mua ngò ôm ở chợ về ươm em không hề nhớ. Hồi 2 tuần trước lúc cắt rau nấu canh chua mới nhớ ra vụ này. Vậy nên đầu Xuân năm sau có anh chị nào ươm ngò ôm từ lá nhớ rủ em với nghen! Em sợ em quên nữa!

HDN

Nguồn-  https://www.facebook.com/share/p/14kX5T2ofF/?mibextid=wwXIfr

_________________________

Thursday, May 29, 2025

Cuộc Đời Là Hữu Hạn...

Anh Chi

Cuộc đời là hữu hạn, nên hãy tận hưởng trọn vẹn từng khoảnh khắc…

Ngày mới bắt đầu, và trước khi kịp nhận ra thì trời đã tối. Thứ Hai vừa đến, chớp mắt đã là Thứ Sáu. Một tháng trôi qua, rồi bỗng một năm sắp hết. Khi nhìn lại, ta thấy đã mấy chục năm đi qua - 40, 50, 60, thậm chí 70 hay 80 năm - và nhận ra mình đã đánh mất những người thân yêu trên chặng đường ấy. Thời gian trôi nhanh đến mức chẳng thể quay đầu.

Vì thế, bất chấp tất cả, hãy cố gắng trân trọng quãng thời gian còn lại. Hãy tìm những điều khiến ta vui, mang chút màu sắc vào những ngày tưởng chừng tẻ nhạt. Hãy dành chút thời gian để cảm nhận những điều nhỏ bé nhưng làm trái tim ta ấm áp hơn.

Chúng ta phải tiếp tục tìm sự bình yên trong khoảng thời gian mà mình đang có. Đừng trì hoãn nữa - đừng “để sau rồi làm”, “để sau rồi nói”, hay “để sau rồi nghĩ”. Ta thường xem “lát nữa” như một điều chắc chắn, nhưng sự thật là: cà phê rồi sẽ nguội, ưu tiên sẽ thay đổi, điều kỳ diệu sẽ phai nhạt, sức khỏe sẽ suy giảm, con cái sẽ lớn, cha mẹ sẽ già, lời hứa sẽ bị lãng quên, ngày sẽ chuyển thành đêm… và rồi cuộc đời sẽ trôi qua lúc nào không hay.

Vì vậy, đừng chờ “lúc khác”. Việc cứ mãi trì hoãn có thể khiến ta bỏ lỡ những khoảnh khắc đẹp nhất, những trải nghiệm đáng quý nhất, và cả cơ hội để thực sự gắn kết với bạn bè, người thân.

Hôm nay là ngày cần sống trọn. Ngay lúc này là thời điểm cần nắm bắt. Ta không còn đủ thời gian để tiếp tục trì hoãn những điều quan trọng nhất.

Cuộc đời có vẻ dài, nhưng thật ra chỉ là một chuyến hành trình ngắn ngủi. Hãy trân trọng từng chút một, vì thời gian đã qua… không bao giờ có thể lấy lại.

Anh Chi - (Cánh Hoa Tri Thức)

____________________

Tuesday, May 27, 2025

Quy tắc 10-3-2-1 giúp ngủ ngon

 Sam Nguyễn

Giấc ngủ đầy đủ không chỉ có lợi mà còn làm nền tảng cho sự trẻ hóa của cả tâm trí và cơ thể chúng ta. Trong khi khuyến nghị tiêu chuẩn dao động trong khoảng bảy đến tám tiếng nghỉ ngơi mỗi đêm cho người lớn, thì thực tế đối với nhiều người liên quan đến chu kỳ của việc thức giấc kéo dài, trằn trọc không yên và rồi tỉnh dậy trong trạng thái lơ mơ. Nếu điều này đúng với trải nghiệm hàng đêm của bạn, “Mẹo 10-3-2-1” cung cấp một phương pháp có cấu trúc để nuôi dưỡng giấc ngủ yên bình và phục hồi hơn.

Kỹ thuật này không chỉ dành để thực hiện ngay trước khi đi ngủ, mà còn là một chiến lược kéo dài cả ngày được thiết kế để nhẹ nhàng hướng dẫn hệ thống của bạn đến với giấc ngủ. Mỗi con số trong chuỗi 10-3-2-1 đại diện cho một hướng dẫn quan trọng cần thực hiện trong những giờ trước khi đi ngủ. Bằng cách tuân thủ nhất quán các bước đơn giản này, bạn sẽ cải thiện đáng kể chất lượng giấc ngủ của mình và chào đón buổi sáng với cảm giác tràn đầy năng lượng và sẵn sàng cho ngày mới phía trước.

10 tiếng trước khi đi ngủ: Nói ‘không’ với caffeine
Trụ cột đầu tiên của thói quen này gồm lệnh giới nghiêm đối với caffeine, bắt đầu từ mười tiếng trước giờ đi ngủ dự định của bạn. Lúc này, bạn cần phải kiêng các thức uống như cà phê, trà, cola và chocolate nóng có nguy cơ cản trở quá trình sản xuất melatonin tự nhiên – loại hormone gây buồn ngủ. Bằng cách tuân thủ khung thời gian mười giờ này, chỉ hấp thụ caffeine vào bữa sáng hoặc trưa, bạn sẽ cho cơ thể đủ thời gian để bắt đầu quá trình thư giãn tự nhiên.

Ba tiếng: Giảm tải
Ở giai đoạn tiếp theo, hãy điều chỉnh thói quen ăn uống của bạn ba tiếng trước khi ngủ. Tránh các bữa ăn thịnh soạn và đồ uống có cồn. Việc ăn khuya lại càng trở thành gánh nặng cho hệ tiêu hóa, phá vỡ sự yên tĩnh cần thiết cho giấc ngủ sâu và thường dẫn đến một buổi sáng đờ đẫn. Tương tự như vậy, mặc dù rượu ban đầu khiến bạn buồn ngủ, nhưng nó thường làm gián đoạn giấc nồng vào cuối đêm, làm giảm lợi ích phục hồi của trạng thái này. Việc cung cấp cho cơ thể khung thời gian ba tiếng cho phép tiêu hóa thích hợp và chuyển sang giấc ngủ dễ dàng hơn.

Hai tiếng: Việc gì cũng để sau
Khi bạn đến gần giờ đi ngủ, phải nhớ tạo ra vùng đệm tinh thần. Hai tiếng trước khi bạn định ngủ, cố gắng ngừng mọi hoạt động liên quan đến công việc, cứ bình tĩnh để ngày mai rồi hẵng tính. Sự kích thích tinh thần và căng thẳng tiềm ẩn liên quan đến công việc sẽ khiến tâm trí bạn rối bời, làm cho việc thư giãn trở thành một thách thức đáng kể. Khoảng thời gian hai tiếng này nên dành để thư giãn thông qua các hoạt động nhẹ nhàng, đơn giản. Cân nhắc việc duỗi cơ thể để giải tỏa căng thẳng về thể chất, thực hành thiền chánh niệm để tĩnh tâm hoặc đắm mình vào những trang sách lành mạnh, tươi vui.

Một tiếng: Tắt các thiết bị điện tử
Bước cuối cùng trong chuỗi này là việc ngắt kết nối hoàn toàn khỏi các thiết bị điện tử một tiếng trước khi bạn định “khò khò.” Hãy tắt nguồn điện thoại thông minh, tivi và máy tính… bất kỳ thiết bị nào phát ra ánh sáng xanh được chứng minh có tác hại ngăn chặn việc giải phóng melatonin, cản trở thêm các tín hiệu ngủ tự nhiên của cơ thể. Thay vào đó, hãy thực hiện các hoạt động ít gây kích thích, như đọc sách giấy, ghi lại suy nghĩ của bạn vào nhật ký hoặc nghe nhạc êm dịu, không có lời bài hát.

Bằng cách giải quyết các tác nhân gây rối loạn giấc ngủ phổ biến – caffeine, bữa ăn muộn, căng thẳng liên quan đến công việc và thời gian sử dụng màn hình – phương pháp này giúp giảm dần các kích thích bên ngoài, cho phép cơ thể và tâm trí chuẩn bị cho giấc ngủ. Áp dụng thường xuyên mẹo 10-3-2-1 sẽ làm tăng khả năng đi vào giấc ngủ nhanh và trải qua các chu kỳ giấc ngủ sâu, phục hồi hơn. Theo thời gian, những tác động tích cực trở nên rõ ràng, góp phần tăng năng suất, cải thiện tâm trạng và sức khỏe tổng thể.

Để tối đa hóa hiệu quả của thói quen này, bạn nên cân nhắc kết hợp các mẹo bổ sung sau: duy trì lịch trình ngủ-thức nhất quán, ngay cả vào cuối tuần, để điều chỉnh nhịp sinh học tự nhiên của cơ thể; bảo đảm môi trường phòng ngủ của bạn thuận lợi cho giấc nồng bằng cách giữ cho phòng mát mẻ, tối và yên tĩnh; kiềm chế sự thôi thúc nhấn nút báo lại của điện thoại vào buổi sáng, vì điều này làm gián đoạn chu kỳ giấc ngủ của bạn hơn nữa.

SamNguyễn https://saigonnhonews.com

____________________

Monday, May 26, 2025

QUẺ XĂM ĐẦU NĂM...

Phan Hồng Duy

Tôi luôn tin tưởng rằng đức tin và tôn giáo được “cấy” vào mỗi cá nhân từ lúc sơ sinh qua truyền thống gia đình và cứ như vậy tiếp nối từ đời nọ đến đời kia. Cũng có những trường hợp ngoại lệ khi đến 1 giai đoạn nào đó trong cuộc sống bỗng nhiên có người “được” may mắn khám phá về 1 tôn giáo mới và nhận ra rằng đây là cứu cánh và là niềm tin tuyệt đối của đời mình. 
  Do vậy tuy là người theo Thiên Chúa Giáo nhưng tôi có cái nhìn rất cởi mở với các tôn giáo khác, không khắc khe bảo thủ như phần đông các tín hữu Ki Tô giáo.

Sunday, May 25, 2025

Đừng tiếc hai chữ “cảm ơn”

 Mộc Lan

Lời cảm ơn luôn hiện diện trong giao tiếp hàng ngày. Chúng ta cảm ơn khi nhận được sự giúp đỡ từ người khác, nhưng ngay cả những người không giúp đỡ, thậm chí mang đến cho ta thất vọng, cũng có thể nhận được lời cảm ơn từ chúng ta. Giá trị của lời cảm ơn không chỉ đến từ những điều tốt đẹp mà còn từ kinh nghiệm chúng ta trải qua.

Khi nào chúng ta nên nói lời cảm ơn? Lời cảm ơn nên trở thành nhịp cầu kết nối giữa con người với con người, là sợi dây liên kết những trái tim. Khi ai đó tặng một lời khen, dù chỉ về chiếc áo ta đang mặc, nên đáp lại bằng một lời cảm ơn.

Khi bạn đến trễ một bữa tiệc, và mọi người đã phải chờ đợi, thay vì vội vàng giải thích, bạn có thể nói: “Cảm ơn mọi người/ quý vị đã kiên nhẫn đợi mình…” Lời cảm ơn này không chỉ giúp giảm bớt sự khó chịu của người khác mà còn thể hiện sự tôn trọng của bạn dành cho họ.

Khi ai đó tin tưởng và chia sẻ câu chuyện của họ với bạn, nói “Cảm ơn vì bạn đã tin tôi” có thể mang lại sự an ủi sâu sắc hơn bất kỳ lời khuyên nào.

Ít ai trong chúng ta thích nghe những lời góp ý hay chỉ trích, dù chân thành đến đâu. Nhưng chính trong những khoảnh khắc ấy, lời cảm ơn là thể hiện sự trưởng thành, là cách để ta nhận ra rằng mình đang hoàn thiện.

Lời cảm ơn là biểu hiện sâu sắc của lòng biết ơn chân thành. Trong những lúc khó khăn, khi nhận được giúp đỡ, lời cảm ơn không chỉ là cách bày tỏ sự trân trọng mà còn thừa nhận rằng chúng ta không thể tự mình vượt qua mọi thử thách. Lời cảm ơn mang lại hạnh phúc cho người nhận, đồng thời giúp ta cảm thấy thanh thản hơn.

Lời cảm ơn như một sức mạnh đặc biệt, như ánh nắng ấm áp trong những ngày đông lạnh giá. Nó có thể xóa tan những khoảng cách, kết nối những tâm hồn xa lạ, và mang lại niềm vui cho cả người nói lẫn người nghe. Khi nhận được lời cảm ơn, cảm giác ấm áp ấy lan tỏa tựa ngọn lửa nhỏ, khiến cuộc sống trở nên tươi đẹp hơn, trái tim ta thêm rộn ràng và rộng mở. Chính sự cảm ơn chân thành giúp chúng ta nhận ra rằng, dù khác biệt về hoàn cảnh, giàu nghèo, hay tính cách, tất cả đều nên được đón nhận bằng tình yêu thương và sự tôn trọng.

Đừng bao giờ tiếc một lời cảm ơn; mỗi khi bạn nói ra hai từ ấy, bạn không chỉ làm tăng giá trị duyên dáng của chính mình mà còn gieo niềm vui vào trái tim người khác.

Mộc Lan / https://baotreonline.com/

____________________